MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 164

Trừ khi, Ma nữ chính là hung thủ! Tên ác quỷ? Bên ngoài cửa sổ, thành

phố đã lên đèn,

Tiểu Mạch khó có thể bình tĩnh nhắm mắt lại được, cô trông thấy trường

trung học Nam Minh mười năm trước…

Ký ức năm 2000, Chương II
Năm 2000, một buổi chạng vạng tối mùa xuân. Khung cảnh hoang vắng

của vùng ngoại ô, đối diện với trường trung học Nam Minh là một siêu thị
nhỏ cô độc với những gian hàng chật hẹp tối tăm.

Điền Tiểu Mạch cuối cùng cũng đã nhận ra anh ta.
Khuôn mặt ấy - khuôn mặt ở hai bờ vực khe sâu, vào buổi hoàng hôn

vắng vẻ dưới chân núi, đôi mắt bi thương ngấn lệ và còn cả hình ảnh tuyệt
vọng lúc ngoảnh mặt bước đi.

Cô nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ còn nhìn thấy khuôn mặt ấy nữa,

không bao giờ nhớ đến khuôn mặt ấy nữa, cũng giống như một cánh chim
lướt ngang qua bầu trời.

“Tiểu Mạch.”
Khi cô còn chưa kịp nghĩ ra tên anh ta thì cũng dường như cũng là lúc anh

ta nhận ra cô, dịu dàng gọi tên cô.

Đúng, chính là anh ta, chính là khuôn mặt ấy. Mặc dù thời gian xa cách đã

5 năm, đủ để

biến một cậu bé chưa trổ mã biến thành một chàng thanh niên trưởng

thành khôi ngô. Nhưng có những thứ không bao giờ thay đổi, ví như ánh
mắt rụt rè, bề ngoài ngây ngô, luôn mang đậm nét của người ở vùng khác
đến.

Anh chàng bật đèn lên, soi sáng khuôn mặt của cả hai - ngoại hình của

anh ta cũng khá, cũng cao gần giống như bố của Tiểu Mạch. Lông mày đã
mọc giống như người lớn, ria mép phía trên miệng đậm và dày, dưới cằm và
hai bên hàm lún phún xanh, có lẽ là do đã dùng dao cạo râu.

“Là Thu Thu ư?”
Cô mạnh dạn đáp một câu - năm 1995, mùa Hè nóng nực năm ấy, họ có

thời gian tạm sống cùng nhau dưới một mái nhà, bởi vì mẹ của anh chàng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.