MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 185

Tiểu Mạch cắn môi, cơ thể hơi run run – Rốt cuộc cô giáo định làm gì

vậy?

Cô ngạc nhiên nhìn hai người họ, nhìn cô Mộ Dung và Thu Thu nép vào

nhau dưới ô rất sát, dường như đang dính chặt vào với nhau, tránh đi mưa
gió rồi sau đó tan biến dần trong cơn mưa gió mịt mù.

Điền Tiểu Mạch giống như bị ai đó đánh cho một đòn, cúi đầu vút qua

cơn mưa lạnh lẽo, chạy một mạch về ký túc xá.

Chuyện này cô không bao giờ kể với ai, kể cả Tiền Linh.
Mưa, mãi đến tận qua nửa đêm mới tạnh. Tiểu Mạch cả đêm không ngủ

nổi, chưa đến sáu giờ sáng đã ra khỏi giường, còn hơn một tiếng nữa mới tới
giờ ăn sáng.

Cô vỗ vỗ Tiền Linh đang nằm ở giường trên, thì thầm: “Dậy đi! Đi dạo

cùng tớ có được không?” Mặc dù Tiền Linh rất không thích nhưng bạn thân
yêu cầu nên phải đồng ý. Cô dụi mắt leo xuống dưới, cùng Tiểu Mạch rửa
mặt mũi qua loa một chút, rầu rĩ bước ra khỏi ký túc xá.

Có một vài bạn nam đang tập thể dục buổi sáng trên sân vận động, còn có

người đang ôn tập từ tiếng Anh lúc sáng sớm, Tiểu Mạch và Tiền Linh cúi
đầu bước ra khỏi cổng trường, tiến về nơi hoang vu hôm trước đã đi qua.

Sáng sớm, sương mù dày đặc, chỉ hơi xa một chút đã không nhìn rõ rồi,

giống như đang chứa đựng cả một thế giới trong tưởng tượng vậy. Không
khí khắp nơi đều rất ẩm ướt, chui cuồn cuộn vào lỗ mũi, đến nỗi có cảm giác
như ngạt thở.

Họ bước vào công xưởng đổ nát hôm qua mới đi qua, đến trước cửa căn

nhà đổ nát giống như một di tích cổ kính ấy, Tiền Linh nghi ngờ hỏi: “Tiểu
Mạch, cậu sao vậy?”

“Tớ thấy khó chịu.”
“Tại sao?” Tiền Linh là một cô gái trưởng thành sớm, ra vẻ thông minh

hỏi: “Vì bạn nam sinh nào vậy?”

“Không, là vì một người phụ nữ.”
Điền Tiểu Mạch lạnh lùng trả lời, nheo đôi mắt xinh đẹp như muốn nhìn

rõ tận cùng của màn sương sớm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.