MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 352

CHƯƠNG

9

“K

hu Ma nữ” cuối cùng:

Bước vào một khu nhà hoang sắp bị dỡ bỏ, trên mặt đất đầy những gạch

vụn và cỏ dại, ống khói cao tít lung lay như muốn đổ, dường như mấy năm
gần đây bị thấp đi thêm mấy mét. Vòng qua một đống gạch ngói vụn, bước
vào một nhà máy đổ nát, ánh mặt trời mùa đông xuyên xuống qua mái nhà
nứt vỡ, như thanh kiếm màu trắng xuyên vào con ngươi.

Trong góc khuất nhất có bậc thang xi măng dẫn xuống dưới lòng đất, anh

đi xuống một cách rất thành thục, đến thẳng cái cabin dưới lòng đất.

Anh chưa mở cánh cửa sắt ra mà áp tai vào cánh cửa gỉ sét lạnh giá,

dường như có thể nghe thấy âm thanh bên trong. Thời gian, tiếng vọng của
thời gian dài đằng đẵng.

Im lặng lắng nghe vài giây, cuối cùng đã nghe thấy một âm thanh, lại là

âm thanh của chính anh, âm thanh trong trẻo và ngây thơ, anh của mười năm
trước.

Mười năm sau, đây là nơi duy nhất không hề đổi thay.
Anh run rẩy, đôi tai run rẩy, đôi tay run rẩy, toàn thân run rẩy, kí ức cũng

run rẩy.

Mùa hè, năm 2000, anh vẫn là cậu thiếu niên mười tám tuổi, đờ đẫn ở lì

trong siêu thị, chờ đợi Tiểu Mạch của anh. Từ lần tạm biệt trước ga tàu điện
ngầm, đã gần một tuần không được nhìn thấy cô rồi. Sáng sớm, cậu ra sức
đánh đàn guitar sau bức tường của ngôi trường, Hy vọng cô có thể nghe thấy
tiếng hát của mình. Nhưng lúc cậu sắp trèo tường vào thì bảo vệ nghe được
tiếng động chạy đến đánh cậu một trận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.