MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 476

chuyện này, lúc đó thời niên thiếu, tôi thực sự cảm thấy chẳng có những
ngày đã qua gì cả để mà hồi ức. Có lẽ chẳng qua chỉ là cảm giác làm như
vậy để tỏ ra mình có văn hóa mà thôi, cũng giống như trong nhiều bài văn
của những văn nghệ sĩ trẻ tuổi, luôn thích thêm một chút nội dung liên quan
đến Trương Ái Linh, Lý Bích Hoa, Kawabata Yasunari, Marguerite Duras,
thậm chí García Márquez.

Tuy nhiên, giấc mơ mười năm đã tỉnh, phát hiện ra rằng tất cả những gì

mười năm trước… mười lăm năm trước… Thậm chí là thời tiểu học, đều là
những ngày tháng đã qua vô cùng gần gũi và đáng yêu, những ký ức đáng
nhớ như thế cứ dội về. Ví dụ như bài nhạc phim truyền hình Hồng Kong Đài
Loan nổi tiếng hồi đó, giờ đây tôi đang ngồi trước máy tính nghe lại “Trần
duyên” của La Văn, “Trần duyên như giấc mơ, bập bềnh không bằng phẳng,
đến bây giờ đã thành mây khói…” Đoạn điệp khúc “Đường dài dằng dặc,
gập ghềnh không như ý, con người phiêu bạt, hưởng tận đạm bạc nhân tình,
nhiệt tình nhiệt huyết, đổi lại lạnh nhạt cô đơn, bao nhiêu chân tình trở thành
cô độc” dường như vẫn vang lên bên tai (Rất xin lỗi, dường như chỉ có kết
hợp với âm nhạc mới có cảm giác). Rất nhiều trong số các bạn không biết
La Văn là ai, hoặc là chưa từng nghe nói đến bộ phim truyền hình Đài Loan
“Hương hoa quế tháng 8” phải không.

Thêm ví dụ nữa, thời cấp hai, sau khi tan học chơi trò Đại chiến tứ quốc

với bạn bè, giờ đây đã trở thành trò vui duy nhất của tôi; lại thêm nữa, nửa
đêm ôn bài ngẫu nhiên gặp người con gái đẹp, âm thầm để ý cô nàng một
năm, kín đáo viết hai bài thơ về cô trên quyển sách, nhưng tổng cộng chỉ nói
nửa lời, và không có tin tức gì về cô ấy nữa (Trời ạ, bỗng nhiên nghĩ tới, đến
giờ mà tôi vẫn còn nhớ rõ tên cô gái!). Tiếp ví dụ, trước đây mấy ngày tôi đi
công viên Trường Phong, đây là nơi trước đây đã nhiều lần đến chơi, vậy
nhưng không còn tìm được núi Thiết Bích tôi yêu ngày trước nữa, chỉ còn
trước tượng đài đội xung kích, điều này làm tôi nhớ đến lớp dự bị năm đó
đứng trên thảm cỏ này, biểu diễn thổi sáo cho thầy trò toàn trường - chính là
bài hát chính bộ phim của Quỳnh Dao “Vương hậu”; ví dụ như...

Đương nhiên, nếu bạn sinh ra vào những năm 90 của thế kỷ 20, có lẽ sẽ

không có những ký ức như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.