MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 113

Cung Khanh ngẩng đầu cười: “Tiết muội muội đến đấy ah.”

“Hướng tỷ tỷ đâu ạ?”

“Chị ấy cắt mệt, đang nghỉ trong phòng.”

“Muội cũng vậy, cắt mỏi cả tay, tỷ tỷ cùng em dạo ngự hoa viên.”

“Ta chưa cắt xong.”

“Ai nha, chưa đến ngày tỷ tỷ vội gì.” Tiết Giai bỏ cây kéo trong tay

nàng ra, cười hì hì lôi kéo nàng ra ngoài.

Đây là cháu gái Hoàng hậu, không thể đắc tội, Cung Khanh không thể

làm gì khác hơn là đi theo. Vừa đi nàng vừa nghĩ, ngàn vạn lần đừng chạm
mặt anh em A Cửu. Đúng như nàng mong muốn, vào đến tận ngự hoa viên
cũng không gặp Mộ Thẩm Hoằng và A Cửu, đáng tiếc, lại gặp phải một
người không muốn gặp khác.

Vừa thấy Tiết Nhị trong tạo hình ngọc thụ lâm phong, Cung Khanh

liền kêu hỏng bét, không ngờ lại bị Tiết Giai có vẻ ngoài đơn thuần dễ
thương lừa.

Định Viễn Hầu nhìn nàng không chớp mắt. Mong ngóng mỏi mòn,

ngày dài tựa năm, chắc là để miêu tả lúc này. Nhìn nàng như đã cách một
đời, mà cũng chỉ như một cái ngoái đầu.

Hắn nhìn nàng chăm chú: “Cung tiểu thư, đã lâu không gặp.”

Cung Khanh tiến lên vén áo thi lễ: “Huynh muội hầu gia cứ nói

chuyện riêng, thiếp đi trước một bước.”

Tiết Giai cười hì hì kéo tay nàng không buông tha, “Tỷ tỷ chớ vội, Nhị

ca của muội có mấy câu muốn nói riêng với tỷ. Muội lên kia canh chừng.”
Dứt lời đi luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.