MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 112

“Muội muội tốt, ta tìm muội là muốn nhờ muội hẹn nàng.” Độc Cô

Đạc giơ ra một tờ giấy, “Thấy thơ ta viết thế nào?”

Tiết Giai cầm tờ giấy, mở ra đọc:

Vừa xong rượu Lục Nghị

Hỏa lò đất đỏ nung

Chờ ở ngự hoa viên

Uống một chén chơi không (Câu 1,2,4 là bài Hỏi Lưu Thập Cửu, tác

giả Bạch Cư Dị tự Lạc Thiên, người dịch: Hạt Cát)

Tiết Giai cười phì: “Sao em đọc như thơ của Bạch Lạc Thiên.”

“Rõ ràng có một câu là ta viết.”

Thật là mặt dày, Tiết Giai không thể làm gì khác hơn là tâng bốc: “Nhị

ca thật giỏi văn chương.”

“Vậy làm phiền muội muội gửi hộ.”

Tiết Giai cất tờ giấy vào trong ống tay áo, sảng khoái nhận lời.

Độc Cô Đạc nói: “Muội nói nàng có tới không?”

Tiết Giai mỉm cười: “Còn phải nói…”

Tất nhiên sẽ không đến.

Đi ra ngự hoa viên, cô ta vo viên tờ giấy, thuận tay ném xuống ao.

Cung Khanh đang chăm chú cắt giấy màu, không nhận ra Tiết Giai đi

đến, đến lúc Tiết Giai giật miếng giấy màu trong tay nàng mới nhận ra, Tiết
Giai gọi: “Cung tỷ tỷ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.