A Cửu thở phì phì nặng nề, rất tức tối nói: “Ngươi lập tức thu xếp mấy
người cho ta.”
An phu nhân cười nịnh: “Vâng, lập tức đi thu xếp, nhất định sẽ không
để Công chúa thất vọng.”
A Cửu lại nói: “Đừng để hắn phát hiện, hành sự cẩn thận một chút.”
An phu nhân khúm núm đáp vâng.
Ra khỏi hang hùm ổ sói, Cung Khanh đi thẳng tới cung Minh Hoa, đi
tới ngã tư chợt nghĩ ra một vấn đề nan giải. Giờ về cung Minh Hoa, nếu
người khác hỏi say rượu rồi đã đi đâu thì biết trả lời sao? Đặc biệt là Hướng
Uyển Ngọc, nếu chị họ tỉnh sớm hơn nàng, nhất định sẽ hỏi đến rõ ràng
mới thôi. Đương nhiên không thể nói là bị Thái tử dẫn tới buồng lò sưởi,
nếu không, thật đúng là nhảy xuống sông cũng không rửa sạch tiếng nhơ.
Nàng nghĩ ngợi một chút, liền quay bước đi cung Trùng Dương.
Thứ nhất, hôm nay sẽ rời hoàng cung, cả tình và lý đều phải đến chỗ
Hướng Thái phi cáo biệt, thứ hai, người khác hoặc là Hướng Uyển Ngọc
hỏi, có thể đàng hoàng nói ở cung Trùng Dương cùng Hướng Thái phi, sẽ
không ai nghi ngờ.
Đi tới ngoài cung Trùng Dương, đúng lúc gặp Ninh Tâm cô cô đi ra,
thấy Cung Khanh liền cười nói: “Thật là trùng hợp, Thái phi phái nô tỳ đi
mời tiểu thư đây.”
“Cô cô, Thái phi gọi đến có chuyện gì sao?”
“Thái phi hôm nay bị bệnh, lại biết hôm nay tiểu thư xuất cung, nhất
định sẽ đến cáo biệt, nhưng đợi hồi lâu mà không thấy bóng dáng tiểu thư,
nóng lòng liền sai nô tỳ đi mời tiểu thư, thế này thật trùng hợp, chắc là tiểu