MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 227

Mộ Thẩm Hoằng cười híp mắt đứng dậy, phủi vạt áo, uhm, tạm thời

dừng ở đây đã.

Hướng Thái phi nhắm mắt dưỡng thần, lòng vui rạo rực khóe miệng

mỉm cười. Nếu nha đầu kia gả cho Thái tử, An Quốc công phủ lại vinh
quang an dật được thêm mười năm. Bản thân bà cụ cũng được hưởng
những năm tháng cuối đời hạnh phúc dễ chịu hơn. Đang lúc thích ý, đột
nhiên nghe thấy một giọng khẽ hỏi: “Thái phi ngủ rồi sao?”

Bà cụ vừa mở mắt, liền thấy Cung Khanh đang hỏi Ninh Tâm.

“Sao con lại tới đây, Thái tử đâu?”

“Cháu đến để xem, nếu bà ngoại cô đã ngủ cháu còn về mang chăn tới

cho bà ngoại cô đắp.”

“Không cần quan tâm tới ta, con đi trò chuyện với Thái tử đi.”

“Hắn đi rồi.”

Hướng Thái phi lập tức hỏi: “Con chọc giận hắn đến nỗi bỏ đi?”

Cung Khanh không còn lời gì để nói, là hắn khiến cháu buồn ói …

Hướng Thái phi có chút giận, nha đầu này sao không di truyền được

chút chí tiến thủ nào của bà cụ chứ, nhớ năm xưa bà cụ tiến cung từ lục
phẩm phấn đấu đến nhị phẩm. Giờ có bao nhiêu lợi thế, Cung Khanh chẳng
chịu nắm bắt.

Cung Khanh đi tới, ngồi xuống bên cạnh, cười hì hì nói: “Bà ngoại cô,

cháu có mấy câu muốn nói riêng với ngài.”

Ninh Tâm lập tức thức thời dẫn các cung nữ lui ra.

“Con nói đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.