MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 249

Bốn góc đặt lò hương, ở giữa đặt một bàn nhỏ bằng gỗ tử đàn, trên bàn

la liệt hoa quả, điểm tâm tinh sảo, còn có dụng cụ pha trà.

Tiết Giai ngồi xuống thảm thêu, cầm một ấm tử sa rót trà, lần lượt đặt

trước mặt Cung Khanh, Kiều Vạn Phương và Hướng Uyển Ngọc, cười nói:
“Đây là trà Bích loa xuân núi Nam Hoa dượng ban thưởng, mời các tỷ tỷ
nếm thử.”

“Đa tạ muội muội.” Kiều Vạn Phương nhấp một ngụm, khen: “Thật là

trà ngon, ta đã nghe nói từ lâu Bích loa xuân mọc trên vách núi Nam Hoa,
một năm chỉ thu hoạch được tám lạng trà. Đúng là nhờ phúc muội muội.”

Hướng Uyển Ngọc vừa nghe là Bích loa xuân trong truyền thuyết, vội

vàng nhấp một ngụm, quả nhiên vị trà thanh tịnh đẹp đẽ ngọt ngào thanh
mát, không giống bình thường. Cô ta không khỏi khen: “Đúng vậy, nhờ
phúc muội muội, lần đầu tiên ta được thưởng thức trà ngon thế này.”

Tiết Giai cười nói với Cung Khanh: “Tỷ tỷ cũng nếm thử đi.”

Cung Khanh khẽ chạm môi, không cảm nhận hương vị gì cũng khen

mấy câu. Thứ nhất nàng đã uống Bích loa xuân ở chỗ Thái phi, cũng chẳng
hiếu kỳ, thứ hai, bị hãm hại trong cung, khiến nàng ăn uống gì cũng mang
lòng đề phòng, dù là Tiết Giai bề ngoài ngây thơ vô hại.

Kiều Vạn Phương nói: “A Giai, ta đi gọi Hứa tiểu thư và Chương tiểu

thư, mọi người chờ một chút.”

“Vâng, tỷ tỷ đi nhanh về nhanh, chúng ta chờ.”

Kiều Vạn Phương đứng dậy ra ngoài.

Hướng Uyển Ngọc vì đã hạ quyết tâm gả cho Định Viễn Hầu, đối Tiết

Giai càng thêm thân thiết lấy lòng. Hai người trò chuyện với nhau thật vui

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.