MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 345

manh trượt đến hết đùi, toàn bộ bắp đùi trắng nõn cứ thế phơi bày trước
mắt hắn.

Mộ Thẩm Hoằng lo cho an nguy của nàng, căn bản không hề biết vén

rèm lại là một màn hương diễm gợi cảm thế này, hình ảnh đập vào mắt, liền
thấy tri óc nổ bùm, huyết mạch toàn thân chảy ào như thủy triều, thân dưới
có phản ứng.

“Buông tay.” Cung Khanh xấu hổ quát một tiếng, thật sự không hiểu

tại sao người này lại ở đây.

Hắn không đành buông tay, nhưng sợ chọc giận người đẹp, lưu luyến

từ từ đặt mũi chân xinh xắn xuống, ánh mắt lại không nghe lời vẫn dừng ở
bắp đùi trắng nõn mướt mịn kia. Thật muốn… .

Cung Khanh xấu hổ giận dữ vạn phần, cầm một cái gối ném Mộ Thẩm

Hoằng.

Mộ Thẩm Hoằng giơ tay đỡ được, dí gối lên mặt che mắt, thầm niệm

Đạo Đức Kinh.

Phi lễ chớ nhìn, thật ra đã muộn.

Da thịt mướt mịn đấy đã khắc sâu trong trí óc.

Cung Khanh vội vã mặc váy.

“Nàng đã xong chưa?”

Sau gối mềm vang đến một câu hỏi dịu dàng, lưu luyến nhẹ nhàng như

dây tơ chậm rãi quấn lấy nàng từng vòng từng vòng một.

Cung Khanh không rảnh nói lời thừa, lập tức hỏi: “Mẫu thân của ta

đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.