MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 46

Ra khỏi sân, Nhạc Lỗi dắt một con ngựa, khẽ hỏi: “Tiểu thư biết cưỡi

ngựa không?”

Cung Khanh nói: “Không.”

“Tiểu thư ngồi trên lưng ngựa, ta nắm dây cương, sẽ không có nguy

hiểm, con ngựa này rất thuần tính.”

“Đa tạ Tướng quân.”

Cung Khanh nhấc váy bước lên bàn đạp, nhưng không có sức để lên

được lưng ngựa. Nàng lúng túng loay hoay.

Đúng lúc đó, một cánh tay mạnh mẽ đỡ mũi chân nàng, đẩy một cái,

nàng đã ngồi trên lưng ngựa.

Nàng dịu dàng tạ ơn.

Nhạc Lỗi gật đầu không nói, đi giữa gió đêm mà lòng ấm áp hơn lúc

nào.

Nhạc Lỗi không cho thuộc hạ đi theo, một mình hộ tống Cung Khanh

về tận nhà, để tránh thuộc hạ biết được thân phận của nàng. Cung Khanh
cảm thấy rất có thiện cảm với hắn, nghĩ thầm bảo sao còn trẻ đã làm đến Tả
Vệ Tướng quân, suy nghĩ hành động đều chu toàn, giọt nước không lọt.

Cung Cẩm Lan vốn đang tụ hội cùng đồng liêu, nhưng nhận được tin

đã vội vã về phủ. Độc Cô Đạc hộ tống Cung phu nhân hồi phủ rồi không đi,
ở lại chờ tin Nhạc Lỗi.

Cung phu nhân gục trong lòng Cung Cẩm Lan khóc nức nở, đột nhiên

nghe thấy “Tiểu thư đã trở về”. Còn tưởng nằm mơ, ngẩng đầu quả nhiên
thấy con gái đi vào, lập tức đẩy Cung Cẩm Lan ôm lấy con gái, “Khanh nhi
con không sao chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.