MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 527

“Cao Xương nho nhỏ có thể gây sóng gió gì, năm đó bị trẫm bình

định, an phận hơn mười năm. Tên Cao Xương Vương mới lên này hoang
dâm háo sắc, háo thắng tham vui càng không đủ gây sợ hãi.”

“Đã xảy ra chuyện gì?” Độc Cô Hoàng hậu bị động tĩnh trong điện

gây sự chú ý nên đi vào, thấy quốc thư nằm trên sàn và Tuyên Văn Đế mặt
đỏ tía tai liền ân cần hỏi thăm.

Mộ Thẩm Hoằng nhặt quốc thư trình với Độc Cô Hoàng hậu, “Thỉnh

mẫu hậu xem.”

Độc Cô Hoàng hậu vừa xem liền giận: “Thật to gan. Dám đưa ra yêu

cầu này, nực cười.”

Mộ Thẩm Hoằng nói: “Đúng vậy, còn tuyên bố xuất binh. Theo nhi

thần thấy, hòa thân chỉ là cái cớ, chiếm mấy tòa thành mới là thật.”

“Chuyện hòa thân đừng hòng nghĩ đến.” Độc Cô Hoàng hậu vừa nghĩ

tới chuyện con gái duy nhất phải gả đến Cao Xương xa xôi lập tức nổi giận
lôi đình.

Hòa thân là việc trước kia không thiếu, nhưng đối với Tuyên Văn Đế

mà nói, chuyện này tuyệt đối không thể. Chưa nói A Cửu là con gái duy
nhất của ông ấy, dù có tám mười cô con gái ông ấy cũng quyết không mang
con gái ra đổi an bình biên quan. Cao Xương là nơi ông ấy từng mang binh
chinh phạt thời trẻ, coi thường tận xương. Vì thế đối với quốc thư uy hiếp
của Cao Xương Vương, Tuyên Văn Đế chỉ cười nhạt.

Chuyện biên quan liên quan trực tiếp đến an nguy xã tắc, Tuyên Văn

Đế đã lâu không lên triều ngay hôm sau liền lên triều, triệu tập quan viên
quần thần, bàn bạc đối sách.

Gặp chuyện thế này, đương nhiên triều đình chia làm hai phe chủ

chiến và chủ hòa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.