MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 533

“Phu nhân miễn lễ.”

“Tạ Hoàng thượng.”

Đột nhiên gặp lại, hai người đều cảm giác thời gian như thoi đưa, chớp

mắt không ngờ đã hai mươi năm, giờ lại thành thông gia.

“Phu nhân đến ngắm hoa mai sao?”

“Vâng, Khanh nhi có thai, muốn cắm mấy cành trong phòng cho vui

mắt.”

Tuyên Văn Đế thầm nghĩ, quả nhiên sở thích thời trẻ vẫn không thay

đổi, nàng vẫn thích hoa cỏ như năm xưa. Xây Dưỡng Hinh Uyển chính là
nghĩ đến nàng.

“Khí trời rét lạnh, hoa mai ở đây chắc sang năm mới nở. Phu nhân nên

đến Dưỡng Hinh Uyển. Cây lục mai trong đấy chắc đã có nụ rồi.”

“Đa tạ Hoàng thượng.” Cung phu nhân như muốn cáo lui.

Tuyên Văn Đế đột nhiên gọi một tiếng “Thanh Thư”.

Cung phu nhân giật mình, hai chữ “Thanh Thư” như quay ngược thời

gian hai mươi năm. Khi đó, ông ấy còn là một hoàng tử, thường gặp nàng
trong cung Hướng Thái phi khi đến thỉnh an, mỗi lần gặp sẽ khách sáo gọi
nàng “Thanh Thư”.

Cung phu nhân ngẩng đầu nhìn Tuyên Văn Đế. Rõ ràng người đã già

hơn nhiều, đường nét trên mặt vẫn như lúc thiếu niên, nhưng đã không còn
sự kiêu ngạo. Tuổi trẻ khí thịnh, mục quang lẫm liệt, hôm nay đã thay bằng
sự kín đáo sâu lắng.

Xem ra ngai vàng điện Kim Loan không dễ ngồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.