MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 647

Cung Khanh a một tiếng, cười cười: “Thiếp nào biết. Nói vậy Trịnh

tiểu thư cũng là biểu muội của ngài đúng không?”

Mộ Thẩm Hoằng cười: “Khanh Khanh, nàng ghen sao?”

Cung Khanh lườm hắn, hỏi ngược lại: “Ngài nói thử xem?”

Mộ Thẩm Hoằng ôm nàng, cười nói: “Khanh Khanh là hậu cung chi

chủ, nhất quốc chi mẫu. Không phải người lòng dạ hẹp hòi đến thế.” Vừa
nói, vừa cầm tay nàng đi vào ngự thư phòng.

Cung Khanh nửa thật nửa giả cười nói: “Lòng thiếp đặc biệt hẹp hòi

hơn người, sau này ngài sẽ biết.”

“Để trẫm xem xem hẹp hòi thế nào.” Vừa dứt lời, bàn tay đã lần vào

áo giở trò xấu xa.

Nàng vội kéo tay hắn, e thẹn nói: “Đừng, đây là ngự thư phòng.”

Hắn phớt lờ, đặt nàng ngồi lên đùi, tay lại lần mò. Từ sau khi có thai,

nàng đầy đặn hơn trước, bộ ngực căng tròn đẫy đà. Hắn tâm thần xao động,
không kiềm chế được đặt nàng lên bàn, giải phóng cho phần ngọc ngà trắng
nõn.

Cung Khanh vội vàng đẩy hắn, nhưng tương tư mấy tháng sao dễ dàng

đè nén, nghĩ đến nàng đang có bầu không dám càn rỡ, chỉ có thể nhay mút
một chút rồi lưu luyến buông tay.

Bầu ngực ngọc ngà lốm đốm dấu hôn, ướt át ửng hồng càng thêm mê

người. Cung Khanh nhìn mà ngượng ngùng, vội kéo vạt áo, đứng dậy
muốn đi. Bị hắn khiêu khích một phen, nàng cũng bắt đầu có phản ứng.
Còn tiếp tục chỉ sợ không dừng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.