MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 82

mới ghi nhớ. Nếu không, chuyện đã từng đấy năm, Cung phu nhân đã quên
sạch từ lâu.

Thẩm Túy Thạch lại vái dài: “Hai mươi lạng bạc năm đó đã cứu cả

nhà tại hạ. Phần ân tình này, tại hạ suốt đời không quên, xin nguyện kết cỏ
ngậm vành, báo đáp ân nhân.”

Cung Cẩm Lan thầm vui mừng, không ngờ con gái làm việc thiện năm

xưa, lại đổi thành một nhân tài quan trường hôm nay.

Cung phu nhân càng hoan hỉ gấp bội. Trạng nguyên lang tài mạo song

toàn là người bà muốn kém làm rể, giờ có ơn cứu mạng, chắc chắn hắn sẽ
đối tốt với Cung Khanh cả đời.

“Thẩm Trạng nguyên mời ngồi, cứ coi như người nhà, đừng khách

sáo, đừng gò bó.”

Vừa nghe đến chữ “người nhà”, Cung Khanh vội âm thầm véo tay

Cung phu nhân, mẫu thân đại nhân, người có thể tế nhị hơn chút không.

Cung phu nhân không thèm để ý, đá chân Cung Cẩm Lan, ý là Cung

đại nhân mau vào đề.

Cung Cẩm Lan lăn lộn quan trường nhiều năm không có thói quen nói

thẳng toẹt ý đồ, ông rót một chén rượu cho Thẩm Túy Thạch, đầu tiên là
tán gẫu về thời tiết, lại hàn huyên mấy câu về kinh thành, cuối cùng, mới
nửa đùa nửa thật hỏi han: “Thẩm Trạng nguyên nhân tài vượt trội, giờ lại
trúng Trạng nguyên, chắc cửa lớn trong nhà đã bị bà mối đạp hỏng?”

Thẩm Túy Thạch đỏ mặt: “Thượng thư giễu cợt .”

“Thẩm Trạng nguyên nếu có ý với khuê nữ nhà ai, lão phu nguyện ý

làm mai. Với tướng mạo tài học của Thẩm Trạng nguyên, nhất định sẽ
thành.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.