NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 172

tường chắn nếu cô ả có thể. Cô ả nghĩ vài lí do này nọ rằng Caroline
đã đâm anh ấy. Một cách tự nhiên cô ấy đã đoán sai hoàn toàn.

Tôi giữ cô ấy lại và rồi cô Williams nhận lấy trách nhiệm. Tôi

phải nói rằng cô ấy thật tốt, cô ấy làm cho Elsa tự kiểm soát bản thân
trong vòng một phút-nói với cô ta rằng phải bình tĩnh và chúng ta
không thể để sự ồn ào và kích động này tiếp diễn. Cô ấy thật nóng
tính, người phụ nữ đó. Nhưng cô ấy có bí quyết khiến Elsa phải im
lặng-chỉ đứng đó thở hổn hển và run rẩy.

Đối với Caroline, tôi đã lo xa, chiếc mặt nạ đã bị gỡ xuống. Cô ta

đứng đó hoàn toàn im lặng-ông có thể sẽ nói là cô ta sững sờ. Nhưng
cô ta không hề sững sờ. Là đôi mắt đã tố cáo cô ta. Đôi mắt-hoàn toàn
có ý thức và sự im lặng cảnh giác. Cô ta bắt đầu, tôi cho là, thấy sợ
hãi...

Tôi đi đến bên cô ta và nói. Tôi nói rất khẽ. Tôi không nghĩ cả hai

người phụ nữ kia có thể nghe trộm được.

Tôi nói:
‘ Cô, kẻ giết người khốn nạn, cô đã giết bạn thân nhất của tôi rồi.

Cô ta co người lùi lại.cô nói:
‘ Không-ôi không-anh-anh ấy tự làm việc đó... ‘
Tôi nhìn kĩ cô ta và nói:
‘ Cô có thể kể câu chuyện đó-với cảnh sát. ‘
Cô ta đã làm vậy-và họ đã không tin cô ta.
Kết thúc bản báo cáo của Philip Blake.
Bản tường thuật của Meredith Blake
Ông Poirot thân mến. Như tôi đã hứa với ông, tôi đã viết một bản

tường thuật về tất cả những gì tôi có thể nhớ được liên quan đến
những vụ việc bi kịch đã xảy ra mười sáu năm về trước. Trước tiên tôi
muốn nói rằng tôi đã suy nghĩ rất cẩn thận mọi điều ông nói với tôi tại
cuộc gặp mặt gần đây. Và ngẫm kĩ lại, tôi càng nhận thấy nhiều hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.