NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 176

Đó là lí do nó như là một cú sốc với tôi khi biết sự việc đi quá xa

như thế nào.

Tôi đã kể với ông về cuộc nói chuyện với Crale và với Elsa. Tôi

không có cơ hội để nói chuyện với Caroline. Chúng tôi chỉ có thể trao
đổi một vài lời mà tôi vừa kể với ông.

Tôi có thể thấy khuôn mặt cô ấy lúc này đây, đôi mắt sẫm màu

mở to và kiềm nén sự xúc động. Tôi vẫn có thể nghe giọng của cô khi
cô nói:

‘ Mọi chuyện đã xong... ‘
Tôi không thể mô tả với ông nỗi buồn vô tận mà cô ấy truyền tải

trong lời nói đó. Chúng là sự tuyên bố về sự thật theo nghĩa đen. Với
sự rời bỏ của Amyas, mọi thứ đã kết thúc với cô ấy. Tôi tin chắc đó là
lí do cô ấy cô ấy lấy chất Coniine. Đó là một cách giải thoát. Một cách
mà nảy ra trong đầu cô ấy bởi bài luân văn ngu ngốc của tôi về loại
dược phẩm đó. Và đoạn văn tôi đã đọc từ tác phẩm Plato đưa ra một
bức tranh nhân từ về cái chết.

Đây là niềm tin hiện giờ của tôi. Cô ấy lấy coniine, quyết định

kết thúc cuộc đời mình khi Amyas rời bỏ co. Có lẽ cậu ấy đã thấy cô
ấy lấy nó-hay có lẽ cậu ấy sau đó đã khám phá ra rằng cô ấy có nó.

Khám phá đó đã tác động lên cậu ấy với một sức mạnh to lớn.

Cậu ấy đã khiếp sợ vì những hành động của mình đã làm cho cô ấy
suy tính. Nhưng không phải bằng chịu đựng sự thù hận và sự ăn năn
của cậu ấy. Cậu ấy vẫn cảm thấy mình không thể từ bỏ Elsa. Tôi có
thể hiểu chuyện đó. Bất cứ ai phải lòng cô ta sẽ thấy hầu như không
dứt ra được.

Cậu ấy không thể đương đầu với cuộc sống thiếu Elsa. Cậu nhận

ra rằng Caroline không thể sống thiếu mình. Câu quyết định chỉ có
một cách giải thoát-dùng chất Coniine cho chính mình.

Và tôi nghĩ cách hành xử mà cậu ấy đã làm có lẽ là nét đặc trưng

của người đàn ông. Tranh là thứ đáng quý nhất trong cuộc đời của cậu
ấy. Cậu ấy đã thật sự chọn cái chết với cây cọ của mình trong tay. Và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.