NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 193

Chúng tôi lên nhà cùng nhau và để anh ấy ở đó. Chúng tôi để anh

ấy ở đó-chết một mình. Tôi chưa bao giờ thấy nhiều bệnh tật-Tôi
không biết nhiều về nó. Tôi nghĩ Amyas chỉ đang ở trong tâm trạng
của một họa sĩ. Nếu tôi biết-nếu tôi nhận ra-có lẽ một bác sĩ sẽ cứu
được anh ấy... Ôi trời ơi, tại sao tôi lại không-thật là không tốt khi nghĩ
đến nó vào lúc này. Tôi là một kẻ ngốc đui mù. Một kẻ đui mù, ngu
ngốc.

Không có gì hơn để kể ra.
Caroline và người gia sư đi xuống đó sau bữa trưa. Meredith theo

sau. Ngay lúc đó anh ta chạy lên. Anh nói với chúng tôi Amyas đã
chết.

Rồi tôi đã biết! Đã biết, ý tôi là, đó làCaroline. Tôi vẫn không

nghĩ về sự đầu độc. Tôi nghĩ ả ta đã đi xuống vào giây phút đó và bắn
hoặc đâm anh ấy.

Tôi muốn chạy ngay tới-để giết ả ta.
Làm sao ả có thể làm thế? Sao ả ta lại có thể? Anh ấy quá sống

động, tràn đầy sức sống và cường tráng. Lấy đi hết tất cả- làm anh ấy
đi khập khiễng và lạnh lẽo. Chỉ vì để tôi không có được anh ấy.

Người đàn bà kinh khủng...
Người đàn bà xấu xa, đáng khinh bỉ, độc ác, đầy hận thù...
Tôi căm thù ả, tôi vẫn còn căm thù ả...
Thậm chí họ đã không treo cổ ả.
Lẽ ra họ phải treo cổ ả...
Thậm chí treo cổ là quá tốt với ả...
Tôi căm thù ả... Tôi căm thù ả... Tôi căm thù ả...
Bản tường thuật của Cecilia Willams
Ông Poirot thân mến, Tôi đang gởi cho ông một bản mô tả những

sự kiện vào tháng , năm 19.. thật sự được chứng kiến bởi chính tôi.

Tôi hoàn toàn trung thực và không giữ lại điều gì. Ông có thể đưa

cho Carla Crale xem. Có lẽ nó sẽ làm cô ấy đau khổ nhưng tôi luôn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.