NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 67

‘ Tôi hi vọng, ít nhất, để viết với sự tinh tế và khiếu thẩm mỹ cao. ‘
Poirot nói.
Philip Blake bật cười ha hả nhưng không có một sự thích thú nào. ‘
Nghe ông nói tôi buồn cười quá. ‘
‘ Tôi cam đoan với anh, anh Blake, tôi thật sự quan tâm. Với tôi nó
không chỉ là vấn đề tiền bạc. Tôi thành thật muốn dựng lại quá khứ,
cảm nhận và nhìn thấy những sự kiện đã diễn ra, nhìn thấy đằng sau
của sự hiển nhiên và mường tượng những ý nghĩ và cảm giác của
những diễn viên trong vở kịch này. ‘
Philip Blake nói :
‘ Tôi không biết rằng đã có nhiều sự huyền ảo về nó. Nó là chuyện khá
rõ ràng. Sự ghen tuông thô bạo của đàn bà, đó là tất cả về nó. ‘
‘ Tôi sẽ vô cùng thích thú, anh Blake, nếu tôi biết được những phản
ứng của anh trước vụ án này. ‘
Philip Blake đáp với sự nổi nóng đột ngột, sắc mặt anh trở nên tối
sầm.
‘ Phản ứng ! Phản ứng ! Đừng nói kiểu thông thái rởm. Tôi không chỉ
chịu đựng và phản ứng lại ! dường như ông không hiểu rằng đó là bạn
tôi-bạn của tôi, tôi nói cho ông biết, đã bị giết-bị đầu độc ! Và nếu tôi
hành động nhanh hơn tôi có thể cứu được anh ấy. ‘
‘ Làm thế nào anh hiểu ra chuyện đó, anh Blake ? ‘
‘ Là thế này. Tôi biết là ông đã nghiên cứu kĩ những sự việc của vụ án
này rồi đúng không ? ‘
Poirot gật đầu.
‘ Rất kĩ. Giờ thì trong buổi sáng hôm đó anh trai Meredith đã gọi điện
cho tôi. Anh ấy đang khá lo lắng. Một trong những thảo dược đã được
pah chế của anh ấy bị mất-và nó hoàn toàn là một chất làm chết người.
Tôi phải làm gì đây ? Tôi bảo anh ấy đến nhanh và chúng tôi sẽ bàn
bạc chuyện này. Quyết định xem điều gì là tốt nhất. Giờ tôi không biết
làm sao mà tôi có thể là một tên do dự ngu xuẩn như thế ! Tôi phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.