NĂM EM GẶP ANH - Trang 11

bị tưởng nhầm như che giấu những ý nghĩ kỳ quặc, thuộc nhóm người này,
ông ngoại Adalbert đã muốn tôi được đặt tên là Jasmine.

Trở lại với khu vườn, Kevin đã hiểu sai việc tôi không cười khi anh ta đùa

về cái chết như là một sự phản đối, điều mà anh ta không thích và sợ nhất, vì
vậy anh ta hướng cái nhìn dữ dội về phía tôi và nói: “Jasmine, mày cũng sẽ
chết.”

Ngồi trong một nhóm sáu người, tôi là đứa nhỏ nhất, cách đó vài bước

chân, chị tôi đang quay mòng mòng và thích thú với cái cảm giác chóng mặt
rồi té xuống, một dây hoa cúc quấn quanh mắt cá chân tôi, tôi cảm thấy cổ
họng nghẹn tắc lại như thể đang phải nuốt một trong những con ong nghệ to
tướng trong bầy ong đang vần vũ xung quanh bữa tiệc hoa bên cạnh chúng
tôi, cố chấp nhận thực tế về cái chết trong tương lai của mình. Những người
khác bị sốc vì cái điều anh ta đã nói, nhưng thay vì nhảy vào biện hộ cho tôi
và phủ nhận lời thông báo giống như điềm báo trước khủng khiếp này, họ lại
trân trối nhìn tôi một cách buồn bã và gật đầu. Đúng, điều đó là sự thực. Họ
bày tỏ sự đồng tình trong cái nhìn đó. Mày sẽ chết, Jasmine.

Giữa sự im lặng kéo dài của tôi, Kevin nói thêm, xoáy lưỡi dao sâu hơn.

Tôi không chỉ chết mà còn phải chịu một thứ được gọi là kinh nguyệt hàng
tháng cho đến cuối đời, nguyên nhân của những cơn đau đớn cùng cực. Rồi
tôi được biết làm cách nào để tạo ra em bé, những lời mô tả khá là rành rọt
khiến tôi cảm thấy kinh tởm đến nỗi không thể nhìn cha mẹ mình trong cả
một tuần lễ sau đó, và rồi như xát thêm muối vào vết thương, tôi được nói
cho biết là không có ông già Noel nào hết.

Bạn cố để quên những việc như vậy, nhưng tôi không thể.
Tại sao tôi lại lưu ý những tình tiết đó trong cuộc đời mình? Ồ, đó là nơi

tôi bắt đầu. Nơi tôi được tạo ra y như tôi biết về mình, y như mọi người biết
về tôi. Cuộc đời của tôi bắt đầu lúc tôi được năm tuổi. Biết rằng mình sẽ
chết là điều đã luôn ám ảnh tôi từ ngày đó cho đến tận hôm nay: Sự nhận
biết rằng, dù cho dòng thời gian là vô hạn, thời gian của tôi là hữu hạn, thời
gian của tôi đang trôi đi. Tôi nhận ra rằng sáu mươi phút của tôi và sáu mươi
phút của người khác là không bằng nhau. Chúng ta không thể sử dụng thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.