NĂM EM GẶP ANH - Trang 269

24

Tôi canh phòng ngôi nhà của anh suốt đêm. Tôi canh phòng anh như một

con diều hâu, còn nhiều hơn đã làm trước đây, chuyện này báo hiệu một điều
gì đó. Tôi thấy anh trong phòng khách, tất cả những ngọn đèn đều sáng khi
anh xem tivi. Một vài sự kiện thể thao Chủ Nhật, tôi có thể nói qua cái cách
anh nhỏm dậy đầy hy vọng trong ghế bành, rồi thất vọng đổ sụp xuống. Mỗi
lần anh đứng dậy đi loanh quanh ngôi nhà, tôi sợ anh sẽ đi lấy bức thư,
nhưng anh không lấy, anh thực hiện đúng lời nói của mình và tôi tôn trọng
anh vì điều đó, mặc dù thứ mà tôi đã làm và sắp làm không đáng với sự tôn
trọng này. Nhưng anh không hề biết.

Mặc dù bị trói buộc với ý tưởng công việc sắp làm, việc thức khuya tối

hôm qua và uống rượu làm tôi khó mà mở mắt, tỉnh táo. Viên thuốc đau đầu
thậm chí còn làm tôi buồn ngủ hơn và năm tách cà phê làm tôi cảm thấy vừa
bồn chồn vừa cảm thấy kiệt sức kiểu như bị ốm. Cuối cùng, gần đến nửa
đêm, những bóng đèn trong phòng khách bắt đầu tắt và tôi quan sát anh đi
lên tầng trên. Tôi sẵn sàng hành động, nhưng rồi đèn phòng ngủ bật lên, rồi
cứ sáng mãi, tivi cũng được bật lên và tôi biết tôi đang ở trong một đêm dài
đằng đẵng khác. Tôi ngủ gà ngủ gật. Ba giờ sáng. Tôi thức giấc, mặc quần
áo, và nhìn ra ngoài kiểm tra ngôi nhà của anh. Tất cả những ngọn đèn đều
tắt.

Thời gian để hành động đã đến.
Toàn bộ con đường đều yên ắng, mọi người có vẻ như đang ngủ, bao gồm

cả Gã Doanh nhân, đặc biệt là Doanh nhân với buổi sáng Thứ Hai bận rộn
và quan trọng đang chờ y phía trước. Tôi lén lút băng qua đường, đi thẳng
vào cửa trước nhà anh với lá thư nguyên bản, bây giờ đã bị nhem nhuốc bởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.