NĂM EM GẶP ANH - Trang 292

“Anh ta thì say, nhưng anh không biết lý do của em là gì,” Monday vòng

tay trước ngực nói. “Nghiêm túc mà nói, hai người thực sự cần kiếm việc
làm.”

“Tôi hy vọng sẽ bắt đầu vào ngày thứ Hai, Monday,” anh nói, rồi cười

khúc khích với sự hài hước của mình. Anh nhìn xuống đôi chân trần của
Monday. “A, ra là anh cũng bị lôi kéo vào chuyện này.”

“Vào chuyện gì?”
“Trò gian trá nho nhỏ của Jasmine. Tôi đã thấy cô ấy làm việc đó một lần.

Vào lúc nửa đêm. Khóc lóc. Trong mùa đông, cô ấy giống như một con sói
cái điên rồ.”

Monday cười phá lên.
“Tôi đã biết điều đó!” Tôi la lên. “Tôi đã biết anh theo dõi tôi. Nhưng tôi

đã không khóc đêm hôm đó.”

“Không, đó là cái đêm mà có vẻ như cô đã làm căn nhà ói cỏ lên khu

vườn của cô.”

Tôi không thể dừng được, tôi phải phá lên cười, nhưng mọi người quá ồn

ào và vì thế Monday và bác sĩ J kêu mọi người ra xa ngôi nhà Gã Doanh
nhân để y ta không thức dậy và thấy cái cách mà chúng tôi trang hoàng khu
vườn.

Mặc kệ lời khuyên mang giày vào của bác sĩ Jameson, anh đi tới chỗ

chúng tôi, đá đôi giày da văng ra và ném đôi tất bốc mùi về hướng tôi. Anh
quyết định bám chặt vào đất, kết nối bản thân mình với mặt đất nhưng lại
múa may một điệu nhảy đặc sắc của dân híp pi làm tất cả chúng tôi phá lên
cười dù có thích nó hay không. Khá là vui cho đến khi anh giẫm lên mảnh
vỡ của cái chai mà chính mình đã phóng qua đường.

Bác sĩ J vội chạy đến giúp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.