NĂM EM GẶP ANH - Trang 60

7

Eddie làm việc liên tục trong hai giờ đồng hồ, rồi biến mất trong ba giờ.

Trong suốt thời gian này chiếc máy khoan vẫn ngồi ngay vườn trước của tôi,
nơi mà bây giờ trông như cảnh tượng một trận động đất. Nó đã phá hủy mọi
thứ thành một đống hỗn độn và tôi ghét phải nhìn, nhưng tôi không thể dừng
được bởi đang nhìn ra cửa sổ, không phải vì anh - tôi biết anh sẽ không xuất
đầu lộ diện trong vài giờ - mà vì Eddie đã đi đâu đó xuống đường, vẫn đội
cái mũ bảo hộ và chớ hề quay lại. Tôi gọi Johnny, không nghe trả lời và điện
thoại của ông ta lại không có dịch vụ nhắn tin. Đây không phải là dấu hiệu
tốt. Ông ta đã được giới thiệu bởi một nhà thiết kế sân vườn mà tôi đã thuê
làm vườn của mình, đó cũng không phải là dấu hiệu tốt.

Điện thoại di động của tôi có chuông gọi đến, là một số máy cá nhân nên

tôi không nghe. Dì Jennifer của tôi đã bảo tôi, trong cơn say dịp lễ Giáng
Sinh, rằng anh họ Kevin của tôi sẽ về nhà trong dịp năm mới và muốn liên
lạc. Đây là năm mới và tôi chặn các cuộc gọi như CIA. Kevin đã rời Ireland
khi được hai mươi hai tuổi, đầu tiên đi du lịch, và rốt cuộc ổn định cuộc
sống ở Australia, mặc dù tôi không nghĩ là Kevin có bao giờ mà ổn định.
Anh ta chuồn đi tìm kiếm bản thân mình sau một biến cố gia đình ồn ào và
không bao giờ trở về, ngay cả trong dịp Giáng Sinh, sinh nhật và đám tang
của mẹ tôi. Đây cũng chính là Kevin - người đã nói rồi sẽ đến lúc tôi chết
khi tôi mới năm tuổi - và là người thổ lộ tình yêu khi tôi mười bảy.

Dì ở cùng mẹ tôi tại một trong những nhà điều dưỡng để giúp đỡ mẹ

những dịp cuối tuần và, luôn như vậy, tôi ngủ lại nhà họ. Dượng Billy đang
xem tivi, Kevin và tôi ngồi ở sau vườn trên cái xích đu, trò chuyện với nhau.
Tôi kể cho anh ta nghe về bệnh tình của mẹ, và Kevin lắng nghe. Anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.