NĂM EM GẶP ANH - Trang 86

Cha xin lỗi Ted, cố đưa ông ta ngồi xuống bàn, quát tháo dì Leilah đem

nước uống và làm ông ta dễ chịu, nhưng Leilah không nghe theo.

“Ổn cả chứ Heather?” Dì Leilah về phe tôi.
Heather vẫn đang gào lên, co rúm trong vòng tay tôi, và tôi biết rằng tốt

nhất chúng tôi nên rời khỏi đây. Chị sẽ không muốn ngồi chung bàn ăn tối
với ông ta, sau khi ông đã phá vỡ một nguyên tắc khá quan trọng của chị.

“Có cần phải làm quá lên như vậy không”, cha nói, đi theo chúng tôi vào

hành lang. Heather đang giấu đầu vào ngực tôi, thu mình vào lòng tôi, và tôi
ước gì cha dừng lại. Cha đang nói chuyện với tôi, nhưng có lẽ chị lại nghĩ là
ông đang nói với mình.

“Cha, chị đã nói không với ông ta mà.”
“Đó chỉ là một cái ôm thôi, vì Chúa đi mà.”
Tôi cố kiềm chế. Tôi không biết nói sao để bảo ông thôi đi, nhưng trước

khi tôi có thể nói lời nào, cha tôi lại tiếp.

“Đây là lần cuối cùng chuyện như thế này xảy ra. Chúng ta sẽ không lặp

lại một lần nào nữa. Ta chịu đựng đủ rồi,” ông nói, cơn giận dữ dâng trào
trong ông theo cái kiểu tôi chưa thấy bao giờ. “Không một lần nào nữa!”
Ông chỉ thẳng vào tôi và Heather rồi bữa tối trên bàn, như thể chuyện này đã
từng xảy ra trước kia và là lỗi của chúng tôi.

“Sao cũng được,” tôi đáp trả lại ông, và rời khỏi căn hộ.
Tôi đề nghị đưa Heather về nhà với tôi, ở qua đêm, nhưng chị cúi xuống,

vỗ nhẹ lên mặt tôi như kiểu một người mẹ trước khi chị ra khỏi xe, như thể
xin lỗi những điều đã xảy ra là quá sức chịu đựng của tôi. Chị cảm thấy hạnh
phúc hơn khi được ở trong chính ngôi nhà của mình, ở giữa những đồ đạc
của mình.

Tôi, theo hướng khác, lại quay về nhà một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.