NĂM EM GẶP ANH - Trang 92

“Và nếu không ổn, ông phải trả tiền cho mấy cuộn đất đó.”
Tôi quan sát ông ta lái xe đi. Tôi đứng trong vườn của mình, tay chống

hông, nhìn chằm chằm ông ta mất hút như thể cái nhìn của tôi có thể khiến
ông ta ngừng chiếc xe tải và hoàn tất công việc. Chẳng tác dụng gì. Tôi nhìn
bao quát đống cỏ bên cạnh tôi. Ngày mai là ngày đầu tiên của tháng Hai.
Gần ba tuần lễ chờ đợi khu vườn này trong khi tôi có thể dùng số tiền đó đi
nghỉ để ngồi lên bãi cỏ xanh tươi của người khác.

Anh ra khỏi nhà, vẫy tay chào tôi. Tôi làm ngơ vì lại nổi khùng với anh

lần nữa, tôi quạu quọ với tất cả mọi người và anh luôn luôn là người đầu tiên
trong danh sách, anh sẽ luôn luôn cảm thấy sự phẫn nộ của tôi. Anh ngồi
vào chiếc xe jeep và lái đi. Bác sĩ Jameson đang ở xa, bà Malone vẫn còn ở
bệnh viện, ông Malone lãnh phần việc thức canh chăm sóc bà. Tôi không
còn phải cho mèo ăn cả ngày nữa, chỉ khi ông Malone yêu cầu, điều này
không còn làm phiền tôi nhiều khi mà cô mèo Marjorie hóa ra là một kẻ khá
vui chuyện. Tôi nhìn xung quanh. Tôi không thể nói có ai ở trong những
ngôi nhà khác hay không, nhưng có cảm giác như cả con đường vắng tanh.
Tôi không thể làm gì hơn cho khu vườn, chỉ cầu nguyện sương giá đừng đột
ngột tấn công lớp cỏ mới của tôi.

Đêm đó tôi không ngủ được. Tôi trở mình trằn trọc vì giận cha tôi; cách

ông đối xử với Heather, những nỗ lực để sắp xếp cho tôi một công việc ở
công ty cũ của ông - tôi hầu như tin rằng đó là điều ông đang làm. Tôi càng
bị kiệt sức hơn nữa bởi lời tuyên bố của Kevin về tình yêu đối với tôi một
lần nữa và cảm thấy buồn bực về khu vườn vẫn đang còn hỗn độn của mình.
Mọi việc đều cảm thấy như chưa hoàn thành - tệ hơn cả chưa hoàn thành là
bị xé rách, như thể mọi việc đã bị xé toạc ra và phần còn lại đang tơi tả. Đó
là một cách khác thường để giải thích, nhưng đúng là tôi cảm thấy như vậy.
Tôi không thể yên tâm với tất cả những ý nghĩ này, những ý niệm giận dữ
không thể bị kiềm giữ hoặc xếp hàng nối đuôi nhau đi đến một nơi nào khác
trong lúc tôi đang ngủ. Không có gì để tôi xao lãng đi. Thông thường tôi sẽ
lên kế hoạch một cuộc gặp gỡ, một mục đích, một mục tiêu, một ý tưởng
mới, một chương trình - một cái gì đó, bất cứ cái gì để quên đi những suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.