NĂM EM GẶP ANH - Trang 93

nghĩ vô tích sự đang lan truyền trong đầu. Thức dậy, tôi xuống dưới tầng và
bật toàn bộ hệ thống đèn an ninh ở vườn trước. Ánh sáng rực rỡ như một
cơn lũ ánh sáng. Điều trông thấy làm tôi nổi giận. Thật vô dụng. Máu trong
người tôi sôi lên.

Tôi mặc áo khoác bên ngoài bộ pyjama và đi ra ngoài. Tôi nhìn những

cuộn cỏ chất đống và nhìn khoảnh đất nhỏ đã được làm sạch bên tay phải.
Nếu bạn muốn một điều gì đó được hoàn thành, bạn nên tự giải quyết: đó
luôn luôn là triết lý sống của tôi. Không nên quá căng thẳng.

Tôi nhấc cuộn cỏ đầu tiên lên, nó nặng hơn tôi đã nghĩ. Tôi thả nó xuống,

chết tiệt, hy vọng tôi không làm vỡ nó. Tôi nhìn chằm chằm vào khoảng
trống và cố gắng nghĩ ra cách làm. Rồi tôi lăn. Hai tiếng đồng hồ sau đó
người tôi bẩn thỉu và đẫm mồ hôi. Tôi cởi cái áo khoác ra, nó vướng víu khi
cử động, nên tôi thay bằng một cái áo dạ cũ. Tôi bị phủ đầy phân chuồng,
cỏ, mồ hôi và có lúc có cả những giọt nước mắt thất vọng: vì bãi cỏ, vì công
việc, vì Kevin, vì Heather và mẹ tôi, cả vì cái móng tay bị gãy khi va vào
thùng. Tôi chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình, mải mê với những
công việc lặt vặt, đến nỗi thất kinh hồn vía khi nghe một tiếng ho phá vỡ sự
yên lặng.

“Xin lỗi,” bất thình lình tôi nghe anh lên tiếng.
Lúc đó là ba giờ sáng. Tôi nhìn khu vườn của anh bên kia con đường

nhưng chẳng thấy gì hết. Tôi thấy hình dáng của vật dụng trong vườn,
nhưng phần còn lại thì chỉ là bóng tối, tất cả đèn đóm trong nhà đều tắt hết.
Tim tôi đập thình thịch trong lúc mắt tôi hối hả dò xét bóng đêm. Rồi tôi
thấy ánh sáng của điếu thuốc, sáng tỏ lên khi được hít vào. Đó là anh. Anh
đã ở đây bao lâu rồi? Tôi không hề nghe hoặc thấy chiếc xe jeep của anh về,
và bây giờ tôi vẫn không thấy nó, có nghĩa là anh đã ở đây cả buổi rồi. Tôi
thực sự muốn khóc. Ý tôi là, tôi đã khóc, rất lớn tiếng, với ý nghĩ là chẳng
có ai quanh đây nghe.

“Bị nhốt ở ngoài,” anh nói, phá vỡ sự im lặng.
“Anh đã ở đó bao lâu rồi?” tôi nhắc lại. Đã biết anh ở đó rồi thì tôi có thể

nhìn thấy hình dáng lờ mờ, đang ngồi trong chiếc ghế ở đầu bàn, như thường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.