NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 216

Lúc này Tô Tiểu Đường đã nói chuyện điện thoại xong đi xuống, thấy

khuôn mặt Phương Cảnh Xán ủ rũ cúi đầu, không cần nghĩ cũng biết nhất
định là Phương Cảnh Thâm không chịu chơi đùa cùng cậu ta.

"Có muốn ăn gì không? Tôi đi mua thức ăn?"

Phương Cảnh Xán thấy Tô Tiểu Đường đặt máy tính xuống bàn ngồi ở

đối diện nói, "Tiểu Đường, cô cứ làm việc của cô đi, thỉnh thoảng nói với
tôi một câu là được rồi, không cần phải quan tâm tới tôi!"

Tô Tiểu Đường đành phải ngồi ở đối diện, câu được câu không trò

chuyện với cậu ta.

Bình thường nếu có người ngoài ở đây Phương Cảnh Thâm hoặc là sẽ

lên sân thượng hoặc đến nơi nào yên tĩnh đợi, lần này lại ngồi trực tiếp ở
phía sau ghế sô pha của bọn họ.

Tô Tiểu Đường suy nghĩ, à, đúng rồi, Phương Cảnh Xán cũng đâu tính

là người ngoài.

"Hôm nay anh không đi làm sao?" Tô Tiểu Đường vừa nói chuyện với

khách hàng vừa hỏi.

"Gần đây nghỉ ngơi."

"À."

"Tiểu Đường, cô vẫn ở một mình sao?" Phương Cảnh Xán hỏi.

Tô Tiểu Đường gật đầu, "Sau khi tốt nghiệp đại học lập tức dọn ra

ngoài ở một mình."

"Thật giỏi! Người nhà cô yên tâm để cô là con gái một mình bên ngoài

sao?" Phương Cảnh Xán cảm thán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.