đừng lo lắng.
"Xin lỗi, ngay từ đầu anh đã không nhận ra em."
Qua chuyện này, Phương Cảnh Thâm cảm thấy cần nghĩ ra một cách
gì đó để sau này dù thế nào cũng nhận ra được đối phương, để tránh loại
chuyện thế này lại phát sinh thêm lần nữa.
Tô Tiểu Đường gật đầu, biểu hiện đồng tình, lần sau nếu Phương Cảnh
Thâm cho cô tính đạo hàm, nguyên phân hay vi phân... chỉ nghĩ thôi cô đã
muốn khóc.
"Biết mã Morse* không? Phát ra tiếng vang, ba lần ngắn ba lần dài lại
ba lần ngắn. Như vậy anh sẽ biết là em." Phương Cảnh Thâm đề nghị.
* Mã Morse hay mã Moóc-xơ là một loại mã hóa ký tự dùng để truyền
các thông tin điện báo. Mã Morse dùng một chuỗi đã được chuẩn hóa gồm
các phần tử dài và ngắn để biểu diễn các chữ cái, chữ số, dấu chấm, và các
kí tự đặc biệt của một thông điệp. Các phần từ ngắn và dài có thể được thể
hiện bằng âm thanh, các dấu hay gạch, hoặc các xung, hoặc các kí hiệu
thường được gọi là "chấm" và "gạch" hay "dot" và "dash" trong tiếng Anh.
Tô Tiểu Đường lắc đầu: [ Vẫn chưa rõ ràng ]
Cách SOS này trong thực tế còn quá nhiều thiếu sót, ai sẽ chú ý đến
tiếng kêu của chó mèo, cho dù là Phương Cảnh Thâm cũng không thể nào
chú ý đến.
"Có ý kiến nào không?" Phương Cảnh Thâm chớp mắt.
[Đi vòng quanh anh, thuận chiều kim đồng hồ ba vòng, ngược chiều
kim đồng hồ ba vòng, cứ như vậy...] Tô Tiểu Đường gõ chữ xong liền làm
mẫu một lần.