NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 100

Tần Mặc nhất thời cảm thấy không nói nên lời, cố gắng nhịn xuống xúc

động muốn ném Tô Song Song xuống, cúi người đem cô đặt lên giường .

Tần Mặc cảm thấy Tô Song Song rất nhẹ, thân thể ôn nhu mềm mại vùi

ở trong ngực anh, thỉnh thoảng lại dụi loạn khiến cái đầu rối xù, tựa như
một loại động vật vật nhỏ đáng yêu, khiến cho Tần Mặc lúc buông cô ra
động tác hơi luyến tiếc dừng lại một chút.

Thế nhưng lúc Tần Mặc nhìn đến chăn gối béo mập lộn xộn trên giường

hắn thì liền thu tay về đứng lên, quay đầu nhìn một lượt nhà của mình.

Trong phút chốc, trên gương mặt vốn dĩ bị “tê liệt” của Tần Mặc bỗng

toát ra loại một biểu lộ tràn đầy bất mãn khó có thể dùng lời diễn tả.

Phòng anh vốn dĩ rất đơn giản ngăn nắp, bây giờ đã hỗn loạn không chịu

được, phòng bếp chất đầy chén dĩa màu hồng, trên đất chất đống y phục
anh thay ra, ngay cả cái bàn duy nhất cũng không thể may mắn thoát khỏi,
bị Tô Song Song chất đầy một đống đồ ăn vặt của con gái.

Tần Mặc quay đầu lại liếc nhìn Tô Song Song đang ngủ say ở trên

giường, nhất thời dâng lên một cỗ cảm giác không khỏi ngưỡng mộ với cô.
Thật là khó cho cô, có thể trong thời gian ngắn như vậy thay đổi toàn bộ
diện mạo ban đầu của phòng anh!

Tô Song Song ngủ được một lúc, ở trên giường tùy ý lăn lộn, ý thức

được ánh mặt trời ấm áp chiếu vào người, mơ hồ muốn tỉnh lại. Nhưng ở
một giây kế tiếp, cô chợt mở hai mắt ra, nhanh chóng nhìn xung quanh, sau
đó xuất hiện một loại cảm giác như bị hỏa thiêu, liền nhảy dựng xuống
giường .

Trong nháy mắt nhảy xuống giường, cô nhanh chóng quay đầu lại nhìn,

khi nhìn thấy trên giường không có Tần Mặc, cô mới vỗ vỗ lồng ngực của
mình, thở phào nhẹ nhõm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.