“!” Tô Song bị một chữ này dọa sợ tới mức trợn trừng hai mắt, Tần Mặc
lại có thể nói đau, thật sự quá không phù hợp với vẻ bình tĩnh của anh trong
lòng cô rồi!
Hơn nữa anh nói một lần đáng yêu trước là được, rõ ràng liên tiếp kêu
đau, lạnh lùng cao ngạo của ngài đâu! Mặt than của ngài đâu! Vẻ ngang
ngược của ngài đâu? Ồn ào đáng yêu làm nũng kêu đau muốn ôm là loại
nào?
Tô Song Song hạ mí mắt liếc nhìn sắc mặt trắng bệch của Tần Mặc, lời
châm chọc đến bên miệng lại nuốt vào, chỉ có điều trong lòng bắt đầu sôi
trào.
Kỹ năng châm chọc triển khai toàn bộ: Mặc yêu nghiệt vừa đi, Mặc đáng
yêu thay thế trong nháy mắt, anh trả lại Mặc nam thần mặt than cao ngạo
lạnh lùng đây! Chẳng lẽ Tần Mặc còn là một người đa nhân cách?
Tần Mặc ngẩng đầu lên, nhìn thấy hoảng sợ trong hai mắt Tô Song Song,
chung đụng với cô đã lâu, ít nhiều có thể đoán ra được cô đang kinh ngạc
cái gì ở đây.
Tần Mặc cau mày, sắc mặt rất khó nhìn, chỉ có điều lúc này là tình trạng
bệnh tình khó coi, anh chậm rãi nói: “Anh là người, đương nhiên sẽ kêu
đau, anh cũng là đàn ông, đương nhiên sẽ có cảm giác với phụ nữ.”
Tô Song Song bị thân thể to lớn của Tần Mặc đè tới cảm giác hơi thở
trong phổi ngày càng ít, cô vặn vẹo uốn éo thân thể, trừng mắt liếc Tần
Mặc: “Anh còn có hơi sức nói chuyện, nhanh đi xuống cho em, đè chết rồi!
Anh có biết anh có bao nhiêu... Anh! Anh! Anh! Làm gì!”
Tô Song Song vừa nói vừa uốn éo, đột nhiên cảm thấy chỗ bụng càng
ngày càng cứng rắn, trong đầu lập tức sợ tới mức trống rỗng, trừng lớn mắt,
hãi hùng nhìn Tần Mặc.