NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 106

Tô Song Song giống như được sống lại, cả người mạnh mẽ ngồi xuống,

sau đó chớp chớp mắt, mong đợi hỏi: “Có biện pháp gì xoay chuyển được
tình thế không?”

“Cô hãy dùng tên thật của cô đi phản bác lại biệt hiệu của cô, cố hết sức

biểu hiện cô là một người khiêm tốn hết lòng ham học hỏi, có phẩm chất tốt
bụng, mặc dù cô không có những phẩm chất này, nhưng dù là giả vờ thì cô
cũng phải làm bộ dạng hiền thục đạo đức! Sau đó trước mặt Boss phải một
lần biểu hiện thật tốt! Cô hiểu không?”

“Như vậy có hiệu quả không? Liệu thần tượng của tôi sẽ chán ghét tôi

không?”

Trái tim bằng sắt của Tô Song Song lập tức biến thành thủy tinh, hơn

nữa lại bị sự thật đả kích làm cho vỡ vụn ra.

Tô Mộ như nhau không quan tâm đến giọng điệu, còn mang theo một

chút trêu chọc: “Thần tượng của cô à! Tôi nói cho cô biết Song Song, Boss
này rất thần bí, đừng nói đến tướng mạo, mà họ tên cũng không rõ, nói
không chừng là một ông già bảy tám mươi tuổi rồi đấy, đừng có ngày nào
đó cô nhìn thấy người thật của ông ta, sẽ bị hù dọa, thần tượng coi như
xong đi!”

Tô Song Song ngược lại chẳng hề để ý, cô gãi gãi đầu: “Cái tôi thích

chính là tác phẩm của anh ấy, còn anh ấy bao nhiêu tuổi dáng vẻ như thế
nào không là vấn đề, cái này cô thực sự rất nông cạn!” Tô Song Song phản
kháng thành công liền mỉm cười.

Tô Mộ hắng giọng một cái, nói sang chuyện khác, có chút căm hận khi

rèn sắt không thành thép liền phàn nàn: “Cô như thế nào ngay cả biệt hiệu
của đại thần cũng không biết… Thực sự là…Nhân tiện cũng nói cô một
câu, nhìn việc tốt mà cô làm đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.