NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 107

Tô Song Song nghe xong điều này, tinh thần chiến đấu lập tức giảm

xuống còn số không, cô ỉu xìu ngồi trên giường, bộ dạng khóc không ra
nước mắt: “Tôi sao có thể biết rõ biệt hiệu của Mặc đại thần! Tô Tô, cô
thực sự không tốt, như thế nào không nói cho tôi biết sớm chứ?”

“Tôi đêm qua mới biết được, làm sao nói cho cô biết sớm.” Tô Mộ mặt

không đỏ lên tim không đập mạnh nói một câu.

Tô Song Song lập tức trừng lớn hai mắt, việc này chủ biên cũng biết, cô

làm sao có thể không biết rõ, đang muốn hỏi lại thì Tô Mộ dường như ý
thức được mình nói sai liền “Ai da” một câu, nói là mình có chuyện quan
trọng liền trực tiếp cúp điện thoại.

Tô Song Song gãi gãi chiếc đầu rối bời của mình, hung dữ trừng mắt liếc

điện thoại. Nhưng trong thâm tâm nghĩ lại, Mặc đại thần đại giá quang lâm,
xem truyện tranh của cô rồi, trong lòng liền tràn đầy kích động, trong mắt
liền tỏa ra trái tim.

“Thần tượng! Thần tượng! Mặc đại thần!” Tô Song Song ôm điện thoại

lăn mình trên giường, đắc ý lăn lộn có thể vui vẻ rồi.

“Mặc? Đó là thần tượng của cô?” Giọng nam trầm thấp vang lên, Tô

Song Song dừng lại động tác, trong nháy mắt có phần ngơ ngác, trong
phòng cô sao có thể có đàn ông.

Cô lập tức ngồi mạnh xuống, một phát bắt được đèn bàn ở đầu giường,

chỉ vào cửa ra vào. Vừa muốn nhảy xuống giường đã nhìn thấy Tần Mặc
đứng ở cửa, vẻ mặt co quắp như cũ nhìn cô.

Tô Song Song lập tức nhẹ nhàng thở ra, đem đèn bàn thả trên tủ đầu

giường rồi nhảy xuống giường, có chút bất mãn trừng mắt nhìn Tần Mặc.

Cô cảm thấy chính mình đã chăm sóc cho Tần Mặc một buổi tối, anh ta

dù không cảm ơn cũng phải mang lòng cảm kích, cho nên nói chuyện khí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.