NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1196

Mặc dù biểu cảm trên mặt của Tần Dật Hiên tràn đầy đau thương, nhưng

trong lòng anh lại đang tràn đầy hận ý. Anh hận không thể bắt cóc được Tô
Song Song, hận không thể chặt Tần Mặc ra làm trăm mảnh. Nếu như không
phải là Tần Mặc dính vào, sau một thời gian lâu dài anh kề cận ở bên cạnh
Tô Song Song, nhất định Tô Song Song sẽ tiếp nhận anh.

"Anh à, em van cầu anh đó, anh hãy để cho em ra đi thôi, thật sự em...

Thật sự là em không thể nào ép buộc trái tim mình phải yêu anh trai của em
được..." Tô Song Song khổ sở nắm lấy ống tay áo của Tần Dật Hiên, ánh
mắt đầy cầu khẩn.

Tần Dật Hiên vừa nghe thấy thế, trong nháy mắt, những biểu cảm trên

mặt anh cũng biến mất, không còn một chút nào. Anh cúi đầu nhìn Tô Song
Song, nhìn thật lâu, thật lâu, sau đó anh mở miệng nói với cô, vẻ đầy khổ
sở: "Thật sự không thể sao?"

Tô Song Song cắn môi, đỏ mắt gật đầu một cái. Tần Dật Hiên thấy Tô

Song Song gật đầu, chợt nhắm mắt lại, anh vươn tay gạt đôi tay của Tô
Song Song đang lôi kéo ống tay áo của mình ra, lui lại về phía sau một
bước.

Tô Song Song còn tưởng rằng rốt cuộc Tần Dật Hiên cũng đã bỏ qua cho

mình, vẻ mặt của cô nhìn anh tràn đầy mong đợi. Cô chờ anh để cho mình
ra đi, nào ngờ đâu, Tần Dật Hiên vừa mở miệng, lại làm cho Tô Song Song
giống như bị rơi vào trong hầm băng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.