NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1279

Tần Mặc không mở miệng còn may, vừa mở miệng, chút ngụy trang giả

kiên cường của Tô Song Song trong nháy mắt đã dần biến mất hóa thành
tro theo một tiếng này của Tần Mặc bay đi.

Tô Song Song vốn còn hít hít mũi, trong thời gian một câu nói đã thành

thút thít rồi, nhìn Tần Mặc trong lòng hoang mang rối loạn, giống như có
con mèo gãi lòng anh, làm thế ào cũng không bình tĩnh lại được.

Anh duỗi rộng tay, một tay đỡ sau gáy Tô Song Song, đặt đầu Tô Song

Song ở trước ngực cứng rắn của mình, hơi đông cứng nói: “Đừng khóc!”

Tô Song Song vốn bị hành động cứng như sắt này của Tần Mặc đụng

đến chóng mặt hoa mắt, vốn không có tâm tư đi hỏi vấn đề khác.

Nhưng mà vừa nghe trong lời nói cứng ngắc lại càng mềm mại của Tần

Mặc, nước mắt nước mũi thế nào cũng không nhịn được từ từ chảy ra
ngoài.

“A Mặc, xin lỗi, thật ra thì em...” Tô Song Song muốn giải thích chuyện

ở bệnh viện, Tần Mặc lại khẽ dùng sức, khiến Tô Song Song càng gần sát
ngực mình hơn.

“Anh biết rõ...” Tần Mặc nhẹ nhàng nói ba chữ, hai người đều yên tĩnh

lại, thời gian giống như yên ả xuống ngay tại lúc này.

Tô Song Song tựa vào trong ngực Tần Mặc, vị trí này đúng là vị trí trái

tim anh, từng tiếng tim đập trầm ổn chậm rãi đập vào trong lỗ tai Tô Song
Song, khiến cho cô cũng dần bình tĩnh lại.

Chỉ cần anh biết, cô cũng biết, sự việc không cần phải nói thêm cái gì.

“Này tôi nói, đồ gia dụng này của cậu mang đến phòng nào...” Bạch Tiêu

đi từ trong thang máy ra, bắt đầu hét lên, sau lưng có Như Hoa đi theo vẫn
luôn gửi nuôi ở nhà anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.