NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1395

Trải qua chuyện lần trước, Tần Dật Hiên đã biết bây giờ Tần Mặc bố trí

không ít người bên cạnh Tô Song Song, trong khoảng thời gian ngắn, anh
không có cách nào đến gần Tô Song Song rồi.

Tần Dật Hiên có kiên nhẫn, cho nên anh nhịn được giọng điệu này, chỉ

có điều anh sẽ không dung túng cho người khác, người đã trực tiếp đưa đến
một kế hoạch thất bại cho anh.

“Thẩm Ôn Uyển đâu?” Tần Dật Hiên lạnh lùng hỏi một câu, cúi đầu nhìn

ngón tay của mình, xòe ra.

“Nhà họ Thẩm bị Tần Mặc đả kích sứt đầu bể trán, Thẩm Ôn Uyển cũng

giao thiệp bốn phía.” Thuộc hạ này thở phào một cái trong lòng, cũng may
cô biết tính tình của Tần Dật Hiên, biết anh sẽ không bỏ qua cho Thẩm Ôn
Uyển, cố ý trả bài trước.

“Vậy thì tôi sẽ tốt bụng giúp đỡ Tần Mặc một tay.” Tần Dật Hiên nói đến

đây, híp mắt lại, khẽ nhếch môi cười, thuộc hạ này vừa nhìn thấy, cả người
run lên, nụ cười này của Tần Dật Hiên giống như nụ cười ma quỷ tới từ địa
ngục, làm cho người ta sợ hãi từ trong đáy lòng.

Tô Song Song và Tần mặc dọn xong một đống đồ của cô, đã trễ rồi, ông

cụ Tần đã sớm trở lại.

Vào lúc này ông cụ đang đứng trước cửa cười híp mắt nhìn Tô Song

Song và Tần Mặc ăn ý một cầm một cất, hai người này tập trung đến mức
ngay cả ông cụ đứng ở cửa cũng không chú ý tới.

“Song Song à! Ăn cơm, lát nữa lại đọn dẹp.” Ông cụ Tần liếc nhìn đồng

hồ, cũng sắp bảy giờ, Tần Mặc không đói bụng, ông cụ còn lo đói bụng đến
cháu dâu mình đấy.

Ông cụ Tần vừa mở miệng, lúc này Tô Song Song mới phát hiện ông cụ

đứng ở cửa, vội vàng đứng dậy, chỉnh váy, vừa nhìn đồng hồ, bản thân cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.