NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1443

rẩy một cái, cô biết tất cả đều không phải một trò đùa ác.

Tô Song Song suýt chút nữa hỏng mất, cô đưa tay che miệng mình, cứng

rắn nuốt tiếng nức nở nghẹn ngào đã trào đến cổ họng vào.

Bạch Tiêu đứng ở cửa thấy Tô Song Song như thế, không đành lòng, vừa

định tiến lên, lại bị Tô Mộ kéo lại, Tô Mộ lắc đầu với Bạch Tiêu, Bạch Tiêu
đột nhiên ý thức được điều gì, dừng bước chân lại.

Tô Song Song đứng ở cửa trong chốc lát mới có dũng khí bước lên trước,

cô không đi được từng bước, đầu gối giống như bị kim đâm đau, nhưng cô
lại ngoảnh mặt làm ngơ, bước từng bước tới cực kỳ trịnh trọng, giống như
bước trên thảm đỏ, mỗi một bước đều mang theo thành kính.

Khi Tô Song Song đi tới bên cạnh Tần Mặc, cô khụy nửa người xuống,

khoảnh khắc khi đầu gối chạm đất, đau đến mồ hôi lạnh trên trán cô chảy
xuống, nhưng Tô Song Song không hề để ý đến chút nào.

Cô đưa tay cầm lấy bàn tay Tần Mặc đặt bên giường, tay Tần Mặc rất

đẹp, thon dài trắng nõn, nhưng lại lạnh muốn chết, lạnh giống như người
chết, khiến cho cô không khỏi run rẩy.

Tô Song Song theo bản năng đưa hai tay ra, nắm tay Tần Mặc thật chặt,

muốn dùng tay mình sưởi ấm cho an, nhưng chính bàn tay nhỏ bé của cô
cũng lạnh lẽo muốn chết, vốn không che ấm được tay Tần Mặc.

Tô Song Song hơi lộ vẻ tuyệt vọng dán tay Tần Mặc lên mặt mình, cắn

môi, nhìn Tần Mặc giống như ngủ say.

Hô hấp của Tần Mặc rất vững vàng, chỉ có điều cho dù ngủ thiếp đi, hai

chân mày cũng nhíu chặt chung một chỗ, hình như rất không yên bình, nhìn
sâu vào cặp mắt Tần Mặc, nói từng câu từng chữ cực kỳ chậm chạp, lại
nghiêm túc lạ thường: “A Mặc, em cũng yêu anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.