NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1479

sự lạnh như băng cố hữu, mà đã tăng sự dịu dàng tình cảm nhiều hơn một
chút.

"Chúng ta cùng nhau bàn chuyện bữa ăn tối một chút nhé." Tần Mặc

bình tĩnh nhổ ra mấy chữ này. Nhưng mà mấy cái chữ đơn giản kia giống
như từng khối gạch vuông vức đập thẳng luôn vào trên đầu của Tô Song
Song, làm cho cô cảm thấy mờ mịt.

"Gì cơ... Có gì để nói chuyện đâu? Chúng ta đi ngủ... đi ngủ đi!" Tô

Song Song nói lắp ba lắp bắp, lôi kéo tay của Tần Mặc, tựa như muốn kéo
anh lên trên giường. Nhưng chính khi cô đang trực tiếp leo lên giường được
một nửa thì lại cảm thấy lời nói này của mình có chút gì đó không đúng
lắm.

Quả thật, vừa quay mới đầu lại, cô lập tức nhìn thấy đôi mắt hoa đào của

Tần Mặc đang liếc mắt sang nhìn cô, trong cặp mắt nhìn rất đẹp mắt kia,
thoáng lộ ra một chút chế nhạo khó thấy. Chợt Tô Song Song nghe thấy anh
nói: "Sao em vội vã như vậy?"

"Hả?" Tô Song Song kêu lên một tiếng kinh ngạc, lập tức liền ném ngay

cái tay của Tần Mặc rất nhanh, giống như vừa bị nắm lấy củ khoai lang
nóng bị phỏng tay vậy. Hơn nữa, cô còn bước vội xuống giường, lui về phía
bên cạnh một bước, "Gấp cái lông ấy? Em mới không vội đâu nhé!"

"Cái kia... Em còn phải đi tắm đây." Tô Song Song bị cái nhìn của Tần

Mặc làm cho cảm thấy có chút không được tự nhiên, ôm lấy bên cạnh
giường nói như buồn ngủ, sau đó liền ỉu xìu xìu bỏ chạy vào trong phòng
tắm.

Cô tắm rửa hết một lượt, trực tiếp hết đúng một giờ. Tần Mặc cũng

không sốt ruột, vẫn tựa ở đầu giường, chăm chú đọc sách, đột nhiên nghe
thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra, anh buông sách xuống đã nhìn thấy khuôn
mặt nhỏ nhắn của Tô Song Song đỏ rực lên, đang chậm rãi đi tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.