NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1493

Ăn điểm tâm xong, ông cụ Tần vừa nghe Tần Dật Hiên muốn tới, bất

ngờ đứng lên, giơ gậy lên khua loạn, tư thế kia giống như nếu Tần Dật Hiên
đứng trước mặt ông cụ, ông cụ có thể trực tiếp đánh chết luôn, bị sợ đến Tô
Song Song cũng không dám nói đỡ cho Tần Dật Hiên rồi.

Tần Mặc thì cực kỳ bình tĩnh, nhìn lướt qua ông cụ Tần, mặc dù là nói

thật, nhưng vẫn mang đầy ý châm chọc: “Người cháu duy nhất của người
anh em của ông, giống như ông thật sự có thể ra tay vậy.”

Ông cụ Tần vừa nghe, ôi chao thở dài, thu gậy lại, vẻ mặt ảo não, nói

lầm bầm: “Vậy ông cũng phải thay ông ấy giáo dục tốt cháu của ông ấy!”

Tần Mặc không lên tiếng, ngồi trên ghế sa lon, lật xem tạp chí kinh tế.

Tô Song Song thấy ông cụ Tần không làm lộn xộn, thở phào nhẹ nhõm, lau
mồ hôi lạnh trên trán, ngồi bên cạnh Tần Mặc, thật ra trong lòng rất thấp
thỏm.

Ông cụ Tần làm ầm ĩ một lát cũng mệt mỏi, vừa nghĩ tới ở lại đây sẽ thấy

Tần Dật Hiên, ông cụ liền hừ lạnh định đi lên lầu, bởi vì nếu vừa nhìn thấy
Tần Dật Hiên, ông thật sự không thể bảo đảm có thể ra tay đánh chết con
thỏ nhỏ dám giành cháu dâu của ông không.

“Ông đi, Tần Mặc, nếu con thỏ nhỏ này lại dám đánh chủ ý lên cháu dâu

của ông, cháu lập tức gọi ông! Ông lập tức xuống, xem ông có đánh chết nó
không!”

Ông cụ Tần nói xong thở phì phò lên thẳng trên lầu rồi, Tô Song Song

nhìn dáng vẻ ông cụ không nhịn được buồn cười, ông cụ thành con thú, hễ
kêu là tới rồi!

Tô Song Song ngồi trên ghế sa lon, đưa tay chống cằm mình, đang nghĩ

loạn, Tần Mặc thấy Tô Song Song đột nhiên trầm mặc như vậy, để tờ báo
xuống, đưa ngón tay chọc chọc trán Tô Song Song.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.