NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 164

Tô Song Song thấy quản gia tới kéo Tần Mặc, bây giờ cô mới phát hiện

ra, Vương quản gia trong nháy mắt dường như già đi rất nhiều tuổi, lo lắng
hỏi: “Thế nào… Ông nội như thế nào rồi?”

Giọng nói trở nên lắp bắp, tất cả căng thẳng không che dấu được đều lộ

ra, nhưng giờ phút này chẳng có ai có thời gian chê cười cô cả.

Vương quản gia trong mắt hiện lên một vùng tối tăm, nhìn Tô Song Song

cùng Tần Mặc rồi mới mở miệng, mắt ửng hồng: “Tình hình không tốt lắm,
vẫn còn đang phẫu thuật, Biểu thiếu gia đang trông ở ngoài cửa phòng giải
phẫu.”

Tô Song Song cảm giác tay mình bị nắm chặt rồi kéo đi, cô hiểu rằng

Tần Mặc dù trong lòng bướng bỉnh không muốn thân thiết với Tần lão gia,
nhưng sâu trong tim thật sự yêu quý ông ấy, nếu không sẽ không oán trách
ông nhiều như vậy.

Cô dùng sức siết nhẹ bàn tay của anh, kìm nén nội tâm đang bối rối, bây

giờ tinh thần cô không thể hỗn loạn được! Tỉnh táo hỏi quản gia: “Ông nội
đang ở phòng nào? Dẫn chúng tôi đến đó!”

Nói xongTô Song Song kéo Tần Mặc đi theo sau Vương quản gia, vẻ

mặt kiên định gắt gao cắn môi của mình.

Cô tỏ ra vô cùng tỉnh táo nhưng thật ra nội tâm đang bất ổn. Cô hiểu rõ

mình không thể để lộ vẻ bối rối của mình ra, vì như thế Tần Mặc sẽ càng
bất lực.

Tại cửa ra vào phòng phẫu thuật, Bạch Tiêu dựa trên tường cúi thấp đầu,

nghe động tĩnh nên ngẩng lên, thấy Tần Mặc và Tô Song Song liền gật đầu,
sau đó lại cúi xuống.

Hôm nay Tô Song Song xém nữa không nhận ra Bạch Tiêu, Bạch Tiêu

trong trí nhớ của cô là người có nụ cười tủm tỉm đẹp như ánh nắng mặt trời,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.