NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 165

thật khác với bây giờ.

Trong giây phút anh ta ngẩng đầu lên, mặt mũi đầy vẻ trầm lặng, đầu tóc

rối bời, bên khóe miệng và cằm còn lộ ra râu xanh mới mọc, trông vô cùng
thảm hại.

Tô Song Song quay đầu nhìn Tần Mặc đang đứng bên cạnh mình, gương

mặt anh vẫn lạnh lùng như trước, nhưng trong đôi mắt đào hoa trong trẻo
ấy lại hơi trợn to, chớp mắt nhìn vào tấm bảng gắn dòng chữ màu đỏ lòe
loẹt ở phía trên cánh cửa: “Đang phẫu thuật”.

Cô vô thức nắm tay anh thật chặt, tay anh lúc này lạnh như băng, cô

dường như không thể nào truyền đủ hơi ấm cho bàn tay ấy.

Bên ngoài phòng phẫu thuật, ngoài ba người bọn họ còn có một người

bảo vệ mặc đồ đen, không khí thật sự nặng nề, Tô Song Song hít một hơi
thật sâu, cảm thấy áp lực này khiến cô không thở nổi.

“Việc này… Haha, nhất định sẽ không có chuyện gì đâu!” Tô Song Song

thật sự không muốn thấy bộ dáng này của bọn họ, liền cười gượng một
tiếng an ủi.

Nhưng cười xong mới thấy làm vậy trông như tình cảm của cô dường

như quá ít, thời điểm hiện tại có chút không hợp, cô thở dài gục đầu xuống
không nói gì nữa.

Nhưng không ngờ Bạch Tiêu đang dựa trên tường bỗng nhiên đứng

thẳng người như vừa được sống lại, lắc lắc đầu của mình, nhướng mày lên,
nở nụ cười như ánh mặt trời.

“Tần Mặc, cậu coi chừng ở đây được chứ, tôi thức cả đêm rồi, giờ đi rửa

mặt cho tỉnh táo đã. Chú Vương, chú đi chuẩn bị một ít đồ ăn nhé, tôi đói
lắm rồi! Mọi người đừng có ủ rũ nữa, ông nội không sao đâu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.