NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1677

Tần Mặc liếc mắt nhìn, bàn tay đặt lên đôi tay nhỏ bé của Tô Song Song,

nói một câu: “Cho cậu ta vào đi thôi.”

Trong lòng Tô Song Song không cam lòng, nhưng mà vẫn nghe lời Tần

Mặc buông lỏng tay, Tần Mặc cầm tay nhỏ bé của Tô Song Song đi vào,
vừa đi vừa nói: “Anh giúp em hả giận.”

“!” Tô Song Song nghe xong vui lên, quay đầu liếc nhìn Lục Minh Viễn

một cái, ánh mắt viết đầy: Nhóc con, xem một lát nữa cậu còn đắc ý làm
sao.

Lục Minh Viễn tỏ vẻ đã sớm thích ứng, dáng vẻ vô tội đi theo sau lưng

bọn họ vào, đi vào, cậu ta đã tự quen thuộc ngồi trên ghế sa lon, dáng vẻ
cực kỳ khéo léo.

“Anh Mặc, em chính là đùa giỡn một chút với chị Song Song thôi, anh

cũng đừng...” Lục Minh Viễn nói xong giả bộ đáng thương, giống như Tần
Mặc định làm gì cậu ta vậy.

Tô Song Song cũng đi theo ngồi trên ghế sa lon, cô nhìn dáng vẻ này của

Lục Minh Viễn, cẩn thận ngẫm lại, thật ra thì cậu ta cũng không làm
chuyện gì thương thiên hại lý, cũng chỉ là đùa giỡn một chút.

Nếu lại suy nghĩ một chút, nếu cười giỡn này của cậu ta có thể tiếp nhận

được, người bạn tốt nhất của mình kết hôn, thử đối tượng kết hôn của cậu
ấy xem có phải thật lòng hay không, cũng dễ hiểu.

Nghĩ như vậy, Tô Song Song cảm thấy nếu tiếp tục so đo với Lục Minh

Viễn, thì sẽ tỏ ra mình quá hẹp hòi, cô kéo ống tay áo Tần Mặc, ý bảo anh
không cần để ý nữa.

Tần Mặc nhìn Tô Song Song, lại quay đầu nhìn Lục Minh Viễn, ánh mắt

rõ ràng mang theo chút ghét bỏ: “Người hai mươi bảy, đừng gọi chị Song
Song.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.