NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1687

kéo tay Tần Mặc dừng bước lại. Tần Mặc cũng dừng bước lại, anh quay
đầu nhìn lại Tô Song Song, trong ánh mắt lộ ra sự nghi vấn.

"Hiện tại chúng ta đi ra ngoài như vậy có ổn không?" Tô Song Song nói

xong quay đầu lại liếc mắt nhìn vào cửa bệnh viện vẻ không yên lòng.

Tần Mặc đưa ra bàn tay vuốt vuốt lên đầu Tô Song Song, gật đầu một

cái, ý bảo cô không có chuyện gì: "Chúng ta đi sang phía đối diện ăn chút
đồ gì đó, vừa ăn vừa đợi."

Tô Song Song vừa nghe đến ăn, trong nháy mắt cái bụng của cô liền kêu

lên ùng ục như không chịu thua kém. Tô Song Song ngượng ngùng vươn
tay lên gãi gãi cái đầu của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên.

Bên trong bệnh viện, trong phòng bệnh của Bạch Tiêu, Dương Hinh

chăm chú nhìn thật sâu vào Bạch Tiêu lúc này đang nằm ở trên giường,
gương mặt cô vốn dĩ còn đang rất dịu dàng, chợt thoáng một cái, bỗng nổi
lên sự ham muốn chiếm giữ một cách điên cuồng.

Cô vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve hàng lông mày của Bạch Tiêu, ngón tay

di chuyển xuống phía dưới, đầu ngón tay như lưu luyến trên lớp da của
Bạch Tiêu, sau đó lại vuốt ve lên cái mũi thẳng rất thanh tú của anh, cuối
cùng bàn tay thoáng ngừng một chút, thu trở lại.

Trong phút chốc, tròng mắt của Dương Hinh lại đỏ lên. Cô nhìn Bạch

Tiêu vẫn nằm không nhúc nhích ở trên giường, trong mắt cô tràn đầy vẻ
không cam lòng lẫn đau thương.

Một lát sau, Dương Hinh ngẩng đầu lên, cứng rắn nén lại những giọt

nước mắt trở về trong hốc mắt. Cô căm tức nhìn Bạch Tiêu, vừa mở miệng
nói, giọng nói hết sức oán giận.

"Tại sao chứ, rõ ràng là anh cũng đã lựa chọn ở cùng với em rồi, tại sao

trong lòng anh vẫn còn nhớ mãi người phụ nữ kia?" Dương Hinh nói xong,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.