NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1692

Dương Hinh nhìn có vẻ hung ác, nhưng ánh mắt của cô đã sớm phiếm hồng
rồi.

(*) Ý nói người hiền lành, luôn nhẫn nhịn khi bị người khác ức hiếp

Dương Hinh hít một hơi thật sâu, nhìn Bạch Tiêu, mặc dù nhìn thấy rõ

trong mắt Bạch Tiêu tràn ngập vẻ không đành lòng, nhưng lại không hề có
một chút xíu sự thỏa hiệp nào, Dương Hinh biết, chuyện của cô và Bạch
Tiêu đã không thể nào tồn tại được nữa rồi.

Bạch Tiêu nhìn có vẻ như tùy ý, nhưng từ trong xương, anh vốn đã quật

cường, anh đã định ra chuyện gì, chắc chắn sẽ không thay đổi bởi tác động
của bên ngoài.

"Hinh Nhi..." Bạch Tiêu nhẹ nhàng kêu một tiếng. Một tiếng này, đã

khiến cho Dương Hinh không nhịn được bật khóc lên. Cô đi tới bên cạnh
Bạch Tiêu, lôi kéo tay của Bạch Tiêu, khổ sở cầu khẩn.

"Anh Bạch Tiêu, chỉ vì em muốn được ở cùng với anh, mới lừa dối anh,

nói rằng em bị mắc phải chứng bệnh hiểm nghèo như thế... em thực sự chỉ
muốn được ở cùng với anh..."Dương Hinh khổ sở cầu khẩn, nhưng Bạch
Tiêu cũng chỉ buông mắt xuống liếc nhìn qua cô một chút, không nói một
lời nào, thái độ cũng rất kiên quyết.

Gương mặt của Dương Hinh đầy vẻ thống khổ, thấy mềm không được,

cô lại bắt đầu điên cuồng gào thét lên: "Anh chỉ vì muốn cùng với cô ta,
cho nên mới nhất định vứt bỏ em, có phải hay không?"

Dương Hinh rống lên một tiếng, đột nhiên xông về phía Đông Phương

Nhã. Nhưng mà cô còn chưa kịp bước ra một bước, đã bị Tần Mặc ở phía
sau ôm lấy. Tần Mặc trầm mặt, gầm nhẹ lên một tiếng: "Dương Hinh, chớ
có làm loạn!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.