NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1735

Tô Song Song mím môi, cúi đầu, cũng không dám giãy giụa, lừa mình

dối người coi Tần Mặc đang khen mình.

Tần Mặc một đường ôm Tô Song Song trở lại khách sạn, cô vừa vào

sảnh chính, vội vàng giùng giằng nhảy khỏi trong ngực Tần Mặc. Hai chân
vừa xuống, Tô Song Song ngạc nhiên phát hiện, quần áo của mình lại khô
rồi!

Tô Song Song không cam lòng nhìn bên trái một chút bên phải một chút,

quả thật tất cả đều khô, ngay cả tóc của cô cũng khô, cô nhất thời bẹt
miệng, thật ra thì chưa chơi đủ nước đâu, nhưng vừa nghĩ tới vừa rồi lúng
túng như vậy, cô cũng không dám trở lại bờ biển nữa.

Tần Mặc thấy vẻ mặt Tô Song Song thất vọng, kéo cô không nói hai lời,

trực tiếp xoay người ra khỏi khách sạn, hai người đi dọc theo con đường
nhỏ, bước chậm yên tĩnh.

Lực chú ý của Tô Song Song trong nháy mắt bị không khí mát mẻ trong

rừng, hoa hoa cỏ cỏ cộng thêm cây cổ thụ che trời hấp dẫn, trong nháy mắt
đã quên bãi biển ra tận sau đầu rồi.

Hai người tay nắm tay, vẫn luôn không buông ra, cứ đi từng bước từng

bước như vậy, từ từ tản bộ giữa rừng, Tô Song Song tập trung xem hoa hoa
cỏ cỏ, thỉnh thoảng hưng phấn nói một câu với Tần Mặc.

Tần Mặc khẽ cúi đầu, tập trung nhìn Tô Song Song, trong mắt của anh,

Tô Song Song cười vui vẻ cũng thành một cảnh đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.