NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1831

“Tình huống không phải rất tốt, luôn đang khóc, giống như rơi vào trong

ác mộng, ông nội đây không phải nghĩ tới lúc trước con ở đây, con bé ngủ
được vô cùng tốt, nên muốn...” dinendian.lơqid]on

Ông cụ Tần biết Tần Mặc khẳng định không thể thả người, nên đánh ý

định vào chỗ Tô Song Song, nhưng mà nghĩ đến như vậy có thể khiến Tô
Song Song và Tần Mặc gây gổ, lại không tiện mở miệng.

“Không có chuyện gì, ông nội, hiện giờ con đi qua nhìn một chút!” Hiện

nay Tô Song Song trừ Tần Dật Hiên ra đã không có người thân thiết nào,
cho nên coi người thân của Tần Mặc như người thân của mình.

Cô vừa nghe Cô Tô Na xảy ra chuyện dĩ nhiên không thể ngồi xem

không để ý, không đợi ông cụ Tần mở miệng, cô liền sảng khoái đồng ý.

Dưới cái nhìn của Tô Song Song, hiện giờ có thể Tần Mặc không thèm

để ý, cảm thấy có hay không có người thân đều được, nhưng Tô Song Song
sợ đến mười năm hai mươi năm sau, Tần Mặc anh già đi, hoặc cả đời qua
lại với nhau, khi đó nếu Tần Mặc hối hận, làm sao có thể làm. Cho nên hiện
tại chỉ cần có thể khắc phục quan hệ giữa Tần Mặc và người thân của anh,
cô đều cố hết sức đi làm chu toàn.

Ông cụ Tần vừa nghe, mắt đỏ lên, ừ một tiếng, vẫn chưa yên tâm dặn dò:

“Nói một tiếng tử tế với thằng nhóc thúi kia, nếu nó thật sự không muốn để
cho con tới, thì thôi đi, dù sao ông nội thiếu nó quá nhiều, nó không tha thứ
cho ông nội ông cũng chịu!”

Một ông cụ nói ra lời nói bất đắc dĩ như vậy, Tô Song Song khó chịu

trong lòng, tinh thần trượng nghĩa trong nháy mắt dâng lên trong lòng, cô
vỗ ngực mình nói: “Ông nội, không có chuyện gì, a Mặc không phải người
không phân rõ phải trái, con lập tức qua!”Tô Song Song cúp điện thoại,
nghe tiếng báo bận trong điện thoại, liếc mắt nhìn ngoài phòng ngủ, mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.