NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1832

vừa rồi đồng ý rất sảng khoái, nhưng thật ra thì trong lòng cô hơi kinh sợ
đấy!

Tô Song Song có thể cảm nhận được Tần Mặc bài xích Cô Tô Na, cô

thật sự không chắc có thể khiến Tần Mặc không tức giận mà để cho cô về
nhà cũ.

“Song Song, ăn cơm!” Tần Mặc ở trong phòng bếp kêu một tiếng, Tô

Song Song vừa nghe, thân thể run lên thật mạnh, ôm quần áo cầm cho Tần
Mặc, vội vã đi tới phòng bếp.

Tần Mặc chỉ liếc nhìn Tô Song Song, xác định trong lòng cô có việc gì,

Tần Mặc cũng không hỏi cô, tự nhiên múc cháo, sau đó ngồi xuống, mình
nếm thử một miếng, mùi vị cũng không tệ lắm.

Tô Song Song đưng ở bên cạnh, giống như cô vợ nhỏ làm sai điều gì,

rầm rì hồi lâu, nhưng lại không dám nói ra khỏi miệng, cô cười hì hì cầm
áo khoác lên người Tần Mặc, ân cần rót cho anh một ly nước.

“Chuyện gì? Ai gọi điện thoại tới?” Tần Mặc uống một ngụm nước, mặc

dù chỉ là nước bình thường, nhưng không biết vì sao, anh uống lại có một
cảm giác ngọt ngào. diee ndda fnleeq uysd doon

Nhưng mà cảm giác ngọt ngào này chỉ kéo dài đến khi Tô Song Song mở

miệng: “Cái đó... Ông nội gọi điện thoại nói tiểu Na bị bệnh, cần... Cần
em... Trở về một chuyến, nếu không chúng ta trở về nhà cũ hai ngày?”

Tần Mặc có cảm giác căm ghét nhà cũ họ Tần, khi còn bé cô đơn và vô

dụng trình diễn hết lần này đến lần khác, luôn luôn khắc dưới đáy lòng, đó
là một đoạn ký ức anh ghét nhất và muốn vứt bỏ.

Cho nên sau khi trưởng thành, trừ phi cần thiết, anh tuyệt đối sẽ không

bước vào căn nhà đó nửa bước, bây giờ nghe Tô Song Song lại nhắc tới Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.