NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1955

Song Song lại đang rất đau đớn, cô cũng không có tâm tư nào mà quan tâm
đến chuyện có phải đông lạnh thế này sẽ làm hư mặt hay không. Cô chỉ
muốn nước mắt của mình dừng lại, nhưng không biết tại sao nó lại làm nổi
lên tác dụng ngược lại, càng khóc nhiều hơn nữa.

Đột nhiên điện thoại di động rug lên, dọa cho Tô Song Song giật mình.

Trái tim cô đang lạnh cóng, trong nháy mắt lại dấy lên một tia ngọn lửa
nhỏ. Cô cố ý chờ một chút, mới lấy điện thoại di động ra, nhưng khi nhìn
thấy biểu hiện trên màn hình điện thoại lại là anh trai của mình, thì nháy
mắt cả khuôn mặt nhỏ nhắn lại sụp đổ.

Tô Song Song không muốn nhận, nhưng lại sợ Tần Dật Hiên lo lắng. Cô

do dự sợ anh sẽ cúp điện thoại trước khi tiếp thông Điện thoại vừa thông
suốt, Tô Song Song hít mũi một cái, không muốn mở miệng, chỉ sợ Tần
Dật Hiên nghe ra bản thân cô đang khóc.

Tô Song Song có thể nhận điện thoại của anh vào lúc này, Tần Dật Hiên

liền rất vui vẻ, giọng nói nghe đầy vẻ cưng chiều nói: "Song Song, chuyện
lần trước chúng ta mới nói được một nửa. Anh nhớ em, ngày mai nếu như
có thời gian, chúng ta gặp mặt bàn lại chuyện kia nhé"

Thật lâu sau phía bên đầu nhận ra trong chuyện này dường như có điều

gì đó không đúng rồi, kêu một tiếng: "Song Song?"

Tô Song Song biết nếu như cô vẫn không chịu nói lời nào, khẳng định

Tần Dật Hiên sẽ rất nóng nảy. Cô cũng không quan tấm đến vấn đề dơ bẩn,
dùng tay áo lau mạnh một cái vào cái mũi của mình, buồn buồn nói: "Vâng!
Anh, ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục trao đổi tiếp về vấn đề này..."

"Song Song em khóc sao?" Tần Dật Hiên vốn dĩ đã sống từ nhỏ cùng với

Tô Song Song. Khi nhìn thấy, hoặc nghe thấy cô khóc cũng đếm không
xuể, cho nên chỉ là một âm thanh thôi, anh liền đoán chừng như đã có
chuyện gì đó không đúng đã xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.