NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1959

xuân đái vũ" trong Trường Hận Ca của Bạch Cư Dị:

“Ngọc dung tịch mịch lệ lan can

Lê hoa nhất chi xuân đái vũ”

Dịch nghĩa: “Mặt ngọc cô đơn nước mắt rơi.

Giống như hoa lê đọng sương sớm”

Hai câu thơ này Bạch Cư Dị miêu tả vẻ đẹp của Dương Quý phi khi rơi

lệ. Sau này câu thành ngữ thường được dùng để miêu tả vẻ đẹp kiều diễm
của người con gái đẹp khi khóc.

Tô Song Song vừa nghe thấy bốn chữ Bắc Đẩu Thất tinh kia, nhớ tới

chuyện xấu hổ khi còn nhỏ, cô ngẩng đầu lên nhìn về phía Tần Dật Hiên,
đột nhiên nhìn thấy anh giả vờ làm mặt quỷ, không nhịn được liền bật phá
lên cười hì hì một tiếng.

"Anh trai..." Ngay sau đó Tô Song Song lại kêu một tiếng buồn buồn,

nhớ tới cảnh Tần Mặc và người phụ nữ kia quấn quít ở chung một chỗ, đến
bây giờ vẫn không thấy để ý đến sự thương tâm của mình, nhất thời càng
cảm thấy bản thân mình thêm uất ức, ánh mắt lại đỏ lên.

Tần Dật Hiên lúc trước nhìn thấy Tô Song Song cười, đã thở phào nhẹ

nhỏm, không nghĩ tới cô lại chỉ duy trì nụ cười kia được không đến một
phút, liền sau đó lại đã muốn khóc, Tần Dật Hiên cũng có một chút luống
cuống.

Anh trực tiếp ôm Tô Song Song vào trong ngực, vỗ nhè nhẹ phía sau

lưng của cô, dịu dàng hỏi: "Rốt cuộc chuyện là thế nào? Tại sao lại làm cho
cô nhóc ngu ngốc này của anh lại khóc thương tâm đến như vậy? Nói đi
nào! Ai đã bắt nạt em vậy, nói đi để người anh trai này sẽ báo thù cho em!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.