NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2008

Những lời nói này của Tô Song Song trong nháy mắt đã làm khó cho

Tần Dật Hiên. Nếu như anh nói không phải như vậy, vậy thì nhất định Tô
Song Song lại sẽ phải tiếp tục bị khó chịu. Nhưng nếu như anh nói đúng
vậy, vậy thì nhất định Tô Song Song sẽ tha thứ cho Tần Mặc rồi. Mà cái kết
quả này chính là điều mà anh không muốn nhìn thấy nhất.

Tần Dật Hiên trầm mặc một hồi, trong đầu cũng đang chuyển động

nhanh chóng. Đột nhiên hai mắt anh tỏa sáng, nói ra một câu mang vẻ như
ý tứ sâu xa: "Chuyện này... cả hai người đều không ai đáng bị trách cả. Cái
chính là do tính tình của hai người không quá thích hợp với nhau thôi!"

Một câu nói tính tình không quá thích hợp kia lại càng làm cho Tô Song

Song thêm buồn bực. Cô cũng cảm thấy đã tìm ra được một điều, cô có nói
với Tần Mặc như thế nào, Tần Mặc cũng không hề hiểu cô.

Mà đối với những việc mà anh đã làm ra kia, Tần Mặc vẫn tự nhận là

mình đã làm đúng. Nhưng cô lại không có cách nào để có thể tiếp nhận
được những chuyện mà anh đã làm. Cho nên vì vậy hai người vẫn cứ cãi
nhau, vẫn không thể hòa hợ được.

Tô Song Song đột nhiên cảm thấy trong người cực kỳ mệt mỏi, cả người

liền phờ phạc rã rời,. Theo bản năng, Tô Song Song tự lẩm bẩm nói một
mình: "Bây giờ mình sẽ phải làm gì đây?"

Tần Dật Hiên vừa nghe thấy những lời này, trong lòng vui mừng, thiếu

chút nữa đã biểu lộ sự hớn hở ra mặt. Anh làm bộ như trầm tư, một lát sau
mới trịnh trọng mở miệng đề nghị.

"Tốt nhất là hai người hãy thử tách nhau ra một khoảng thời gian xem

sao! Hãy giữ cho mình yên tĩnh một chút, suy nghĩ lại một chút, em nên
thỏa hiệp hay là buộc Tần Mặc thỏa hiệp! Hoặc là hai người đều phải
nhường nhịn lẫn nhau một chút, nếu như chỉ có một bên chịu nhường nhịn,
cuối cùng vẫn sẽ xảy ra chuyện ầm ỹ, mâu thuẫn!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.