NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2010

vậy là anh có thể được sống cùng với Tô Song Song ở chung một chỗ, được
nhiều hơn một khoảng thời gian.

Tô Song Song lại chờ trong chốc lát, bác sĩ kiểm tra đã đi ra, nhìn thấy

Tô Song Song, gật đầu một cái, nói: "Bệnh nhân hôm nay sẽ không tỉnh lại
được. Hai người vẫn nên đi về trước đi. Có chuyện gì thì đã có hộ lý phục
vụ, mà Tần thiếu gia mướn để phục vụ cho người bệnh rồi! Hai người
không cần phải lo lắng."

Tô Song Song vẫn cảm thấy không quá yên tâm. Cô liếc mắt nhìn vào

bên trong, thấy bộ dạng của người hộ lý kia rất chuyên nghiệp. Cô suy nghĩ
một chút cảm thấy, nếu như Tần Mặc đã mướn người này, thì nhất định sẽ
không có có can đảm dám lười biếng. Cô ở chỗ này cũng không có bất kỳ
tác dụng, liền gật đầu.

Một đường trở về Tô Song Song cũng không hề mở miệng nói câu gì,

mà chỉ nhìn ngoài cửa sổ xe đến ngẩn người. Tần Dật Hiên thỉnh thoảng lại
liếc nhìn sang cô một cái, trong lòng biết cô đang suy nghĩ đến Tần Mặc.
Mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng mà trên gương mặt của cô thì vẫn giữ
vẻ trên mặt anh tươi cười như cũ, làm ra bộ dạng giống như không nhúc
nhích.

Xe chạy đến bên dưới tòa nhà lầu, Tần Dật Hiên đột nhiên dừng xe lại.

Tô Song Song liếc mắt nhìn cảnh tượng bốn phía, có chút buồn bực. Kiểu
thiết kế này hoàn toàn cũng không phải như ở khu nhà trọ của Tần Dật
Hiên. Tô Song Song quay đầu mang theo nghi vấn nhìn Tần Dật Hiên.

Tần Dật Hiên tắt lừa, cúi người xuống tháo chiếc dây an toàn đang thắt ở

trên người Tô Song Song ra, đưa tay chỉ vào siêu thị ở đối diện, cười nói:
"Hôm nay anh xuống bếp, làm một chút đồ ăn mà em thích ăn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.